Sau khi xử lý đám quấy rối, Nhã Uyên lê bước về nhà trọ.
Lên tới phòng, chưa kịp làm gì đã nằm vật xuống giường, chui vào không gian hệ thống.
Chúc Dung đang đứng tìm thông tin trong hệ thống để giúp cô.
Nhã Uyên nhón chân, muốn hôn nàng nhưng mà không tới.
Cô liền nắm cổ áo Chúc Dung mà lôi xuống, mạnh bạo cưỡng hôn cô.
" Này cô làm gì thế, Nhã Uyên?"
" Chúc Dung, ta nóng quá."
Chúc Dung cảm nhận được nhiệt lượng từ người Nhã Uyên truyền vào cơ thể mình.
" Cô uống say rồi?"
Nhã Uyên không nói không rằng trực tiếp đè Chúc Dung xuống, từng lớp từng lớp cởi y phục của nàng.
" Nhã Uyên, cô dừng lại đi, ta đang làm việc mà."
" Dừng lại? Người ta đang hứng làm sao dừng được. He he."
Nhã Uyên nở một nụ cười đê tiện.
" Này, không phải chứ. Đừng có trêu ta."
" Ah làm ơn, ah dừng lại đi mà. Ta...ta không chịu nổi a."
" Ơ, sao tối thế?"
Tác giả:
- Tắt bớt đèn chứ không tui mù luôn á. Hai người cứ tự nhiên, chúc cô may mắn lần sau nhá Chúc Dung.
" Ah không mà, đừng tôi mới xong mà đừng có làm nữa ah."
Tắt đèn nha.
Sáng hôm, Nhã Uyên thức dậy, thấy mình ở trong tinh thần không gian của mình, bên cạch là Chúc Dung đang ngủ say.
Đầu cô đau như búa bổ, tự hỏi sao mình lại ở đây.
Cô trở về cơ thể, bước xuống giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nuong-chuyen-sinh-roi/2717068/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.