Edit: Kate
Dọc đường đi, Phàn Sở Ngữ đều không nói chuyện, cố chịu để Hạ Tử Kình kéo mình đi về phía trước.
Cô không biết anh muốn kéo cô đi đâu, chỉ biết là anh rất tức giận.
Đây là đương nhiên, nếu đổi lại hôm nay người tự nhiên hối hôn là anh, cô cũng sẽ đau lòng muốn chết, thề từ giờ trở đi không thèm để ý đến anh nữa. Anh không rít gào, mắng chửi cô đã là may mắn lắm rồi.
Thật muốn khóc. Cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì với mình, rõ ràng người hối hôn là cô mà không phải anh, cô dựa vào cái gì còn muốn khóc?
Không chỉ là muốn, trên thực tế, tầm mắt của cô sớm đã bị nước mắt làm cho mơ hồ, nếu không phải anh kéo cô đi, cô căn bản là không thể tiếp tục đi về phía trước.
Đi đến bên cạnh xe, anh lạnh lùng bảo cô ngồi vào trong, cô không dám không nghe.
Sau đó dọc đường đi anh đều không nói chuyện, cho đến khi xe dừng lại, mới lạnh lùng kêu cô xuống xe.
Lòng của cô nhoi nhói đau, vì sự lạnh lùng của anh hay là vì anh làm như không thấy nước mắt khổ sở, đau lòng trên mặt cô.
Lúc trước mỗi khi cô khóc thì phản ứng của anh không phải như thế, anh sẽ ôn nhu an ủi cô, đem cô ôm vào lòng, bất đắc dĩ thở dài, chưa bao giờ giống như lúc này làm như không thấy.
Anh đã quyết định thu hồi tình cảm dành cho cô rồi sao, từ nay về sau sẽ không lãng phí ôn nhu chăm sóc cô? Cô lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nhi-la-ong-chu/121325/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.