(đã beta)
Bên ngoài gió rất lớn, Ôn Thần vừa ra khỏi cửa bệnh viện đã bị thổi cho mặt mày tái mét, anh đem đơn báo cáo kiểm tra lung tung nhét vào túi, nắm thật chặt áo khoác, rời đi.
Hôm nay là ngày 15 tháng 11, tính toán một chút, vừa lúc là ngày Ôn Thần cùng chồng trước ly hôn tròn 10 năm.
Trên đường trở về, Ôn Thần nghĩ nghĩ, bản thân hình như cũng rất trâu bò, thật sự có thể sống thiếu người kia tận mười năm.
Có ai thiếu ai lại không thể sống đâu?
Trái Đất vẫn cứ xoay, ngày đến đêm đi, tới bữa thì ăn tới giấc thì ngủ....Chả có gì thay đổi.
Ôn Thần năm nay đã 37 tuổi, từng ly hôn, có con, tuyến thể bị bỏ đi, đánh dấu cũng tẩy đi, trước mắt là một Omega gầy yếu tàn khuyết độc thân lớn tuổi ------ đây là bộ dạng của anh trong mắt người chung quanh, cũng là miêu tả của xã hội đối với anh.
Ngày này 10 năm trước, anh cùng chồng trước xử lí thủ tục ly hôn, lúc ấy cũng không biết lấy đâu ra dũng cảm không nói nhiều liền mang theo con trai 7 tuổi dứt khoát kiên quyết rời xa quê hương, đi tới đất nước xa lạ này.
Lúc ấy tuổi vẫn còn trẻ, tiếng Anh không tốt, cái gì cũng không biết lại dám mang theo con nhỏ tới nơi này, nhưng trở về là không thể, chỉ có thể cắn răng sống tiếp.
Nhưng không có công ty nào muốn nhận một Omega tàn khuyết còn mang theo con nhỏ, mỗi khi đi phỏng vấn phải chịu ánh mắt kỳ thịcủa người xung quanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-truy-the-lo-tu-tu/924351/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.