Thích Tranh kéo ngăn kéo ra, giống như mở ra một tình yêu thầm mến bấy lâu nay.
Đồ vật bên trong không nhiều, chỉ có một quyển sổ thật dày, một mòn quà chưa tặng, một viên kẹo và 2 vé xem phim.
Cậu lật quyển sổ ra, là nhật kí, càng giống tùy bút hơn, tràn đầy miêu tả của chủ nhân với người khác.
Trang đầu kẹp một tấm ảnh, phía trên là lão nam nhân khi còn trẻ dắt tay một đứa bé trai.
Thời gian là mùa hè 12 năm trước, nét chữ rất non nớt.
Viết: Anh ấy nói chúng tôi là người một nhà, đây là ảnh gia đình.
Trang thứ 2: Đi học, có người mắng tôi là con hoang, tôi đánh nhau với nó một trận. Nam Nho đến trường, tôi nghĩ anh ấy sẽ rất tức giận, nhưng không hề, ngược lại còn ra mặt giúp tôi. Trên đường về nhà, anh ấy cho tôi một viên kẹo.
Trang thứ 15: Anh ấy bắt tôi gọi ba, tôi tức giận, anh ấy cũng rất khó chịu. Tôi không phải cố ý muốn làm anh ấy khó chịu, tôi thật sự không muốn anh ấy là ba tôi, anh ấy là người qua trọng nhất của tôi, sự tồn tại của người cha này, không cần.
Trang thứ 23: Nam Nho say rượu, nôn rất nhiều, anh ấy nói vì nuôi tôi nên phải uống. Bao giờ tôi mới lớn đây, để có thể nuôi anh ấy ở nhà.
Thích Tranh nhìn bút tích ngày càng trưởng thành.
Nhìn những nội dung kia, từ ấm áp đến kiềm nén.
Nhất là đến khi mộng tinh lúc 13 tuổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-tri-tong-tra/2664935/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.