Sáng hôm sau, sau khi mạnh Dương rời giường, trợ lý nói cho cậu biết Celsi đã trở về.
Mạnh Dương rửa mặt xong liền đi tới phòng Celsi ở đối diện.
Đúng lúc Celsi đi ra từ phòng tắm, Mạnh Dương hỏi cậu:"Sao, tìm được linh cảm cậu muốn chưa?"
Đêm qua, tờ giấy Celsi đưa cho cậu viết là cậu ấy đi tìm linh cảm.
"Lấy được linh cảm rất tốt." Celsi cười nói, đi tới nằm úp sấp lên giường lớn, thở dài:"Mệt qua à..."
"Cả đêm không ngủ?" Mạnh Dương ngồi ở bên giường.
"Hoàn toàn không ngủ." Celsi vén chăn nằm xong, sau khi thở dài thì nhìn Mạnh Dương nói:"Tớ vẫn không nhịn được ra tay với người thành thật, vừa nghĩ tới biểu tình của anh ấy hiện tại tớ cũng đã bắt đầu cảm thấy tội lỗi
Mạnh Dương biết tính cách của Celsi chính là như vậy, nhưng cậu vẫn cảm thấy Celsi thực sự rất có bản lĩnh, ngay cả người có loại tính cách này như Ô Nạp Đằng, cậu cư nhiên có thể giải quyết trong một đêm.
"Tiếc là khi tới đây sẽ không tới chợ lâm sản được nữa, nhiều đồ ăn ngon vậy mà." Celsi tiếc nuối.
Kay cũng đã dậy, đi vào phòng Celsi, thấy Mạnh Dương ngồi trên giường thì ai oán nói:"Các cậu đang thì thầm gì vậy, sao không kêu tớ nữa?"
"Đang nói chuyện không thích hợp cho trẻ em." Celsi cười nói.
Kay thấy dáng vẻ mệt mỏi của Celsi, cậu lập tức hiểu, cậu cũng lên giường ngồi nói với Celsi:"Tối qua cậu đi tìm linh cảm?"
Celsi nhắm mắt gật đầu.
"Cậu quả nhiên vẫn là không nhịn được." Kay hỏi:"Lần này lấy được bao nhiêu linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-hao-mon-lan-thu-hai-ket-hon-cuoi-vo-nam/1804350/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.