Mạnh Dương cho Blaley một quyền, cướp điện thoại của mình về, cậu thấy cuộc gọi đã bị cắt đứt, đang muốn gọi lại, lại phát hiện điện thoại không có tín hiệu.
"Anh làm cái gì hả?" Mạnh Dương căm tức nhìn Blaley.
"Không có tín hiệu?" Blaley vuốt mặt nói:"Không có tín hiệu, chính là bão sắp tới, ít nhất phải mất một ngày mới hết bão, nói cách khác, ngày hôm sau mới có thể trở về. Chỉ là em yên tâm đi, bão tố như vậy sẽ không vượt quá 3 ngày, cho nên em sẽ không bỏ lỡ thời gian thi đấu."
Blaley vừa mới dứt lời, ở ngoài cửa sổ đã tiến vào một trận gió mạnh, làm rèm cửa sổ rất dày bay lên, thật đúng lúc, giống như là Blaley không chế vậy.
Trong lòng Mạnh Dương vô cùng tức giận, nắm cổ áo y bắt đầu đánh.
Blaley không ngờ Mạnh Dương sẽ động thủ với y, càng không nghĩ tới sức lực của cậu lớn như vậy.
Blaley cũng là từ nhỏ luyện võ lớn lên, hơn nữa y còn lợi hại hơn Mạnh Dương, chỉ là y luyến tiếc đánh trả Mạnh Dương, cho nên chỉ có thể hóa giả và đỡ quả đấm của Mạnh Dương, nhưng cũng có mấy cái không thể đỡ chỉ có thể chịu.
Ngô Phong vừa vảo phòng đã thấy Mạnh Dương đang đánh Blaley, hắn sợ hết hồn, nhanh chóng ôm lấy kéo Mạnh Dương về phía sau.
"Mạnh Dương mau dừng tay! Em bình tĩnh lại." Ngô Phong ôm Mạnh Dương hỏi:"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Mạnh Dương vừa thở dốc vừa đẩy Ngô Phong ra, sau đó nhìn Blaley:"Cút ra ngoài!"
"Xin lỗi, tôi không nghĩ tới em sẽ tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-nam-nhan-hao-mon-lan-thu-hai-ket-hon-cuoi-vo-nam/1804298/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.