Trần nhà màu trắng sạch sẽ, vải dán tường đa dạng hình vẽ hoa quả tươi đẹp, sau rèm cửa sổ cùng kiểu dáng với vải dán tường lộ ra ánh mặt trời nhè nhẹ, đồ dùng trong nhà bằng gỗ màu vàng nhạt, còn có búp bê Shin-cậu bé bút chì bên trong cửa tủ sách thủy tinh.
Trên tủ đầu giường có đặt đồng hồ điện tử đầu con vịt, thời gian là 7:00 AM.
Trong đầu tôi trống rỗng, chậm rãi lần mò đứng dậy khỏi giường, giống như mộng du đi đến trước tủ sách, mở cửa lấy ra con búp bê Shin bằng nhung, giữa hai cái chân ngắn nhỏ, không biết bị tên nào lấy bút lông màu đen vẽ hình con voi lên, trông cực kỳ đáng khinh. Màu sắc có chút phai nhạt, hẳn là bị vẽ đã lâu.
Tôi dùng sức dụi mắt, sau đó mở ra.
Shin vẫn còn, voi cũng vẫn còn.
Tôi dùng sức véo đùi mình một cái.
… Đau quá!
…… Không phải nằm mơ!
Tôi cảm thấy cả người mình bắt đầu run nhẹ lên.
Cuối cùng không nhịn được ôm chặt con búp bê vào trong ngực, vùi mặt vào nó, nước mắt tràn ra khóe mắt làm ướt cái đầu khoai tây của búp bê Shin.
Trời ạ! Ông đây đã xuyên không trở lại! Ông đây đã về nhà rồi! QAQ
Nhưng mà…
Tôi chưa rơi hết nước mắt, liền ngơ ngẩn ngồi trở lại giường.
Thế… thế ông đây ở thế giới Người Dơi nhiều năm đánh đi đánh lại thì sao! Còn Bruce đâu? Còn cả tình cảm chân thật vô cùng ngọt ngào cùng đau xót, khắc sâu như vậy, nhiều sự tình cùng nhau trải qua như vậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-vao-trong-chen-cua-ta-di/1539848/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.