… Được rồi.
Cơm no áo ấm quả nhiên vẫn nên dựa vào chính mình mới được.
Tôi dời mắt khỏi người Bruce, nhanh chóng nâng cánh tay, dùng khuỷu tay thúc vào ngực người đằng sau.
Hiển nhiên Joker không nghĩ tới tôi còn có năng lực phản kích, càng không nghĩ tới sức của tôi lớn đến thế, hắn hét to một tiếng lùi ra sau vài bước, sau đó đặt mông ngồi dưới đất. Nhưng cho dù hắn chật vật như vậy, trên gương mặt cũng vẫn mang theo ý cười, ngã sấp xuống đồng thời buông tay ra, rèm cửa sổ nhanh chóng tuột ra ngoài cửa sổ, bên ngoài truyền đến tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế của Rachel.
Tôi giết! Rachel thì phải làm sao!
Tôi bổ nhào qua muốn bắt lại rèm cửa sổ đang trượt nhanh, nhưng sự thật chứng minh, không trải qua huấn luyện chuyên môn thì chính là cặn bã, tuy rằng sức của tôi rất lớn, nhưng tốc độ phản ứng thần kinh lại không khác gì người thường, lúc bổ nhào qua đã chậm một bước, cái móc cuối cùng của rèm cửa sổ đã đứt ra ngoài cửa sổ.
Nhưng mà đúng lúc này, bỗng nhiên trên đầu tôi xuất hiện một bóng tối xẹt qua, ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy áo choàng Người Dơi màu đen giống như đám mây biến mất ở ngoài cửa sổ, là Bruce nhảy xuống lầu cứu người.
Tôi chậm rãi ngồi dậy, mới phát hiện chân trái không bình thường, không dám cử động mạnh, nhẹ nhàng gắng sức đã đau đến mức tan lòng nát dạ. Cúi đầu thấy liền phát hoảng, trời, cái cổ chân giống như bánh bao kia là của tôi sao? Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-vao-trong-chen-cua-ta-di/1539811/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.