Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Thân là một mật thám làm hết phận sự, Tiểu Bính Tử sao có thể không đi nói cho Lão gia biết một chút cơ chứ.
“Y dám nói ta một cái thuyền hỏng, nói là con chó chết, y lại dám nói Lão gia ta là một kẻ bất lực —-” Tần Chính ôm đầu kêu vô cùng đau đớn.
“Ách.. Tứ chủ tử là có nói qua như vậy.” Tiểu Bính Tử chột dạ cúi đầu. Thuyền hỏng cùng chó chết thì Tứ chủ tử quả có nói qua, nhưng cái vụ kẻ bất lực thì.. Ách, cũng không phải là hắn cố ý gây xích mích ly gián, chỉ là hắn lĩnh hội ý tứ của Tứ chủ tử mà nhắn lại giùm thôi.
“Ta chỉ biết! Ta biết là y đã ghét bỏ ta rồi!” Tần lão gia lòng chua xót mà nói. “Y vẫn nhớ mãi không quên Ngụy Vô Song …”
Thất vị phu nhân của hắn trong sinh hoạt thường ngày thì thấy Tứ phu nhân chính là dính hắn nhất, kỳ thực trong lòng hắn so với ai khác càng thêm rõ ràng, người trong lòng Sĩ Thần yêu thương chính là Ngụy Vô Song ngày xưa! Nghĩ tới việc giữa hắn và Sĩ Thần chính là tình duyên ngắn nhất, Sĩ Thần vì điều gì mà ái mộ hắn, có thể nói đúng hơn là ngưỡng mộ, ngưỡng mộ một Ngụy Vương thế tử võ công cao cường ngày xưa mới có thể khiến cho y thần phục, chứ không phải là Tần Chính ngày hôm nay.
Nghĩ như vậy, Tần Chính chỉ cảm thấy trong lòng chua xót khổ sở cay đắng không ngớt, Sĩ Thần quả thực khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-luyen-cong-ky/2354341/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.