Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Sau khi ‘rượu cơm no đủ’ trên tán cây liễu, Tần Chính mừng rỡ tới cơm tối cũng bỏ qua. Nhưng tới sáng hôm sau, bụng của hắn lại bắt đầu chịu tội.
“Tảo thiện chỉ là một chén nước?” Tần Chính dùng cái muôi múc ra cái thứ gì đó tựa tựa như nước cơm, vẫn không thể tin được. “Ta sẽ ăn cái này???”
“Lão gia, đây là cháo hoa.” Hương Lan nha đầu cúi đầu, nhỏ giọng trả lời. “Tam chủ tử nói một ngày phu thê trăm ngày ân nghĩa, cũng không thể để Lão gia chết đói … Ân, đói khát.”
“Tiểu Bính Tử, đi!” Tần Chính vỗ mạnh tay lên bàn, bỏ qua bữa sáng, ra ngoài cửa.
Tiểu Bính Tử chạy theo sau, hỏi: “Lão gia muốn ra ngoài ăn sao? Nhưng ngươi có bạc sao?” Lập tức lui ra phía sau. “Đừng có nhìn ta, tiểu nhân hôm nay cả người không còn một cắc.” Lần này dù cho mang hắn ra bán đi làm vợ người khác cũng không có bạc đưa bạc cho Lão gia!
Tần Chính kéo mạnh cái da mặt của hắn hung hăng kéo: “Lão gia ta không bạc thì sẽ không thể ăn được đồ ngon sao?”
“Ôi chao ôi chao, lão gia ngươi là muốn nói ngươi đi … ăn quỵt!?” Tiểu Bính Tử vừa kêu đau vừa kinh khủng nhìn Tần lão gia. “Ăn quỵt? Một chuyện hổ thẹn vũ nhục người như vậy, sẽ khiến mười tám đại linh vị gia tổ Ngụy gia đều phải rơi lệ đó, lão gia ngươi khẳng định muốn làm?”
“Ta ta …” Tần Chính tim đau đớn vô cùng. “Thế nhưng Lão gia ta đói a ~~~”
“Đừng trách tiểu nhân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-luyen-cong-ky/102149/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.