Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Tiêu đại ca, là Như Nguyệt tỷ tỷ! Thất chủ tử tới đón ứng chúng ta rồi!”
“Thất chủ tử!” Tiểu Bính Tử nhìn lại, dáng người thuận gió mà đến như rồng bay, không ai khác chính là Thất chủ tử của họ!
Trường kiếm ném mạnh xuống, cắm sâu vào lòng đất 3 phần. Vừa thấy cảnh tượng đó, hơn 10 tên chuẩn bị công kích lập tức sợ hãi thối lui phía sau. Thân kiếm đâm sâu xuống đất lại chẳng khác gì một cây kim đâm vào tàu hủ như vậy, trong chốn giang hồ liệu có mấy ai làm được như thế!
“Các hạ là?” Người đi đầu chấp tay cung kính hỏi.
A Kiệt cũng chẳng trả lời, chậm rãi tiến lên. Chỉ thấy bàn tay nơi nham thạch kia vươn một kích, nham thạch lớn lập tức nứt ra thành từng mảnh vụn phủ kín khắp nơi.
“Toái tâm chưởng?” Hơn 10 người chắp tay bái. “Thì ra là Nam Cung Môn Chủ, đã đắc tội!”
Mới vừa rồi thấy mình thì kêu giết đòi chém, giờ vừa thấy Thất chủ tử thì lại nghiêm nghị kính cẩn. Tiểu Bính Tử thiếu chút nữa muốn khóc, hồi sáng hắn đến trước gia môn, nói là thủ hạ Tần lão gia. Người ta nhìn hắn, phi, không biết. Còn với Nam Cung Môn Chủ, thì lại bảo “đã đắc tội”. Lão gia, ta theo ngươi thật quá mất mặt rồi!
“Đâu có!” A Kiệt đưa mắt nhìn toàn bộ mọi người, sau đó quay người nhìn tiểu tư, nhất thời lạnh mặt nhếch chân mày. “Sự tình còn chưa giải quyết?”
Tiểu Bính Tử vội trốn phía sau lưng Như Nguyệt: “Không …” Ô ô, Thất chủ tử ở ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-luyen-cong-ky/102139/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.