Yến Ly sợ ta bi thương quá độ nên không cho ta nhúng tay vào việc mai táng, ngầm xử lý thỏa đáng tất cả hậu sự, còn khăng khăng đòi đi cùngta. Đào Thanh đồng ý, lại bảo Kiều Vũ đi theo hộ tống cả đoàn hồi kinh.Hắn gác lại chiến sự Tây Bắc, về phương Nam chỉnh đốn lại quân tình, tagiao hổ phù cho hắn thống lĩnh toàn bộ sự vụ. Lúc trở lại đế đô thườngnghe người ta lưu truyền một câu: ”Đại tướng danh sư mạc tự lao, thiênquân vạn mã tị bạch bào”. Đào Thanh tự mình dẫn ba ngàn tinh binh mặcbạch bào bạch giáp ”công tất khắc, chiến tất thắng”, càn quét ngang thảo nguyên phương Bắc, nếu không vì biến cố này, Đào Thanh cũng không dễthoát thân khỏi chiến trường phương Bắc. Triều đình ở đế đô đã được sưphó rửa sạch, còn lại chỉ là những thành viên phụ, xuất thân sạch sẽ,chỉ là ghế trống hơi bị nhiều, ta căn cứ theo ghi chép để lại của sưphó, phàm là bảng cử đề danh, ta đều tận lực tìm vị trí thích hợp chobọn họ. Nghi thức đăng cơ chính thức vẫn cần phải bổ sung, ta chủ trương giản lược hóa, tất cả mọi việc để một tay quốc sư xử lý, xem hoànglịch, định ngày Mười hai tháng Chạp. Về niên hiệu, ta trầm mặc rất lâu,chọn hai chữ “Minh Đức”. Trong ”Đại học” có nói ”Tại minh minh đức, tạithân dân, tại chỉ vu chí thiện”. Đây là chương đầu tiên sư phó dạy ta,cũng là chương duy nhất ta thuộc được trong toàn quyển sách. A Triệtđược chôn cất trong hoàng lăng, ta đi viếng hắn một lần, đứng rất lâu,cũng không biết nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893424/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.