“Ta vốn hy vọng có thể được chứng kiến ngày hài tử trong bụng nàngchào đời, dù không thể nghe nó gọi ta một tiếng cửu cửu nhưng ít ra tacòn có thể nhìn thấy nó, ôm ấp nó.” Ánh mắt Lưu Triệt rơi trên vùng bụng hơi nhô lên của ta – tuy không rõ lắm vì bộ y phục rộng thùng thìnhnhưng nhìn cũng có dấu vết. “Xem ra không kịp rồi.”
Ta thầm run rẩy trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn miễn cưỡng cười, anủi hắn: “Không đâu…” Nhưng xem tình hình này, ta cũng biết là không cóchút khả quan nào.
Lão quân y nói mệnh hắn chỉ còn trong sớm tối. Ta thật không biết lần viếng thăm này có phải là lần cuối cùng hay không.
“Hài tử này về sau nhất định sẽ rất hạnh phúc. Hắn có nhiều phụ thântài giỏi như vậy, lại còn có một vị mẫu thân đặc biệt nhất…” Lưu Triệtbuồn rầu nhíu mày “Làm sao đây, ngoại trừ từ đặc biệt ra, ta thật khôngbiết tìm lời nào khác để ca ngợi nàng …”
Ta nhịn không được bật cười, nhưng sau đó lại lập tức trầm mặc. Hắn chỉ cố ý trêu ta để ta vui vẻ mà thôi.
“Oánh Ngọc…” Hắn hít thở thật sâu mấy hơi để ổn định lại nhịp tim, vẻ mặt nghiêm túc lại. “Có vài chuyện, nếu không nói ra ta sợ sẽ không còn kịp nữa.”
Ta mấp máy môi, thấp giọng nói: “Ngươi nói đi, ta nghe đây.”
“Tại đế đô ta vốn có ba môn thế lực ngầm, môn thứ nhất nắm tất cảchứng cứ phạm tội của đại thần trong triều, môn thứ hai nắm những bí mật và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893394/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.