Thanh âm Đào Nhị nhất thời trầm hẳn xuống, ánh mắt sắc bén, gắt gao nhìn chòng chọc ta. “Nàng nghĩ là ta đang lợi dụng hắn?”
“Phải, chàng không có lợi dụng hắn, mỗi người tự theo đuổi nhu cầuriêng của bản thân mình!” Ta nắm chặt bàn tay lại “Giữa các người cóhiệp định bí mật gì ta không cần biết, nhưng ta biết lần này Yến Ly đinhất định rất nguy hiểm, chàng có thể đảm bảo chắc chắn hắn sẽ an toàntrở về hay sao!”
“Vớ vẩn!” Đào Nhị nhíu mày, đứng lên nhìn ta “Ý kiến nữ nhân! Khôngvào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, hành trì đi Mân Việt quốc làdo tự bản thân Yến Ly khăng khăng đòi đi, mỗi người đều phải tự mình trả giá lấy quyết định của mình, canh bạc này, là thắng hay là thua, đều do hắn chứ không phải do ta!”
“Ha ha…” Ta bật cười, rút lên thanh trủy thủ cắm trên bàn, đưa tớitrước mặt hắn “Chàng có đạo lý của chàng, ta cũng có lập trường của ta,chàng nói phải trả giá, để ta trả cho chàng.”
“Nếu chàng chê không đủ, ta để lại một ngón tay làm tiền đặt cọc, đợi ta trở về sẽ mặc chàng xử trí.”
Đào Nhị nhếch môi lên, đôi mắt hừng hực lửa, hai bàn tay chắp saulưng rất lâu vẫn không cử động, cũng không tiếp lấy thanh trủy thủ củata.
“Nàng có biết làm như vầy sẽ gây ra hậu quả gì hay không?” Hắn đè lại lửa giận, chậm rãi vặn hỏi.
Ta cười khổ, khóe môi giật giật. “Ta chỉ là một tiểu nữ nhân, khôngcó tấm lòng rộng rãi lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893351/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.