Độc giả, thỉnh tự trọng! Đừng copy đăng tải lung tung khi chưa hỏi ý kiến chủ nhà! Lão Gia Có Hỉ – Đừng động thủ by khanhdoan “Mặc sư bá, ngươi không mở cửa cho ta vào à?”
“Ờ, ngươi đợi một chút.” Dường như đến lúc này Mặc Duy mới nghĩ đếnchuyện này, thu hồi cây quạt cắm trên eo, hai bàn tay vịn vào đầu tườngleo xuống, có lẽ là bên dưới có sẵn thang, ta thầm rủa hắn ngã một cáicho đáng đời!
Ta và Mặc Duy chính là bát tự không hợp nhau, tử tế mà nói thì hắnrất giống một ai đó, mười ngày nửa tháng không bị ta đập là toàn thânkhông được tự nhiên, có lẽ nếu ta mở tiệm tẩm quất, hai người bọn họnhất định sẽ là khách quen.
Mặc Duy chậm rì rì bò từ trên tường bò xuống, thế nào cũng sẽ phủiphủi lại y phục, sửa sang lại quần áo cho tề chỉnh, khẳng định bản thânmình là hình người dạng cẩu rồi mới dám gặp người.
Ta chờ đến nỗi mất bình tĩnh, thò tay vỗ vỗ vào cánh cửa. “… Mặc sưbá.” Nguy hiểm thật, suýt chút nữa lỡ mồm lỡ miệng gọi hắn là cẩu tặc.“Ngươi mau chút đi a!”
Khó khăn lắm hắn mới mở được cửa, quả nhiên là một dáng điệu cầm thú áo mũ chỉnh tề.
Chậc chậc, thằng nhãi này, hơn nửa năm không gặp, trổ mã càng ngàycàng bóng mượt, nhìn như vầy ai mà ngờ được hắn là một tên đoạn tụ. Áodài xanh nhạt, mũ gắn bạch ngọc; quạt xếp khẽ lay động, mái tóc tungbay; một đôi mắt ẩn tình đưa tình, chưa nói đã cười; tay áo phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893307/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.