Môn quy đầu tiên của Đường môn: Vô độc bất trượng phu.
Đường môn là nơi chỉ dựa vào thực lực để nói chuyện, thắng làm vuathua làm giặc, trước giờ vẫn thế. Nhưng là một thành viên của dòng họ đã lâu đời này, không ngoại lệ là phải có vài thế lực tùy tùng theo ủng hộ phát triển môn phái.
Mười ba tuổi ta đã được gia tộc thừa nhận, được chỉ định làm Môn chủkế nhiệm đời tiếp theo tuy ta không phải là trưởng tử. Đối với việc này, Tam thúc hiển nhiên rất bất mãn, nhưng lão hồ ly gian trá giảo hoạt ấylại không thể hiện ra ngoài, chỉ thường thường âm thầm lén lút ngángchân ta.
Đại ca nói, liên hôn với Bạch Hồng sơn trang, chẳng những tốt choĐường môn, mà còn có lợi cho bản thân ta nữa. Không có sự ủng hộ củaBạch Hồng sơn trang, ngôi vị Thiếu chủ này của ta khó mà ngồi yên. Ainấy đều gọi ta là Thiếu chủ, nhưng ta chẳng hề có một chút thế lực nàođể điều động người trong môn phái.
Đại ca suy nghĩ sâu sắc hơn ta, ta chỉ quan tâm đến độc dược và ám khí, hắn an bài thế nào ta làm thế ấy là được.
Nhưng khi ta phát hiện ra người được xưng là Võ Lâm Đệ Nhất Mỹ Nhân – Đào Yên – ấy thế lại là hàng thứ phẩm, cảm giác bị mắc lừa như thắp lên một ngọn lửa nhỏ trong lòng ta. Ta không nói hai lời, quyết định từhôn!
Ta nghĩ mình không thể chịu đựng nổi một nữ nhân bừa bãi bậy bạ nhưthế suốt cả đời. Trước sau ta vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-gia-co-hi/2893284/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.