Ở bên kia, khi Lâm Mộ Trì nghe được giai điệu quen thuộc của 《 Không liên quan 》 vang lên, thật là đã ngây người một lúc. Khi Lộ Nhiên hát được một lúc rồi, trong đầu anh không người hồi tưởng lại quá khứ ấm áp với người con trai kia nhiều năm trước nhưng cuối cùng vẫn không có được hạnh phúc, chỉ có liều mạng mỉm cười tự nói với bản thân rằng không sao cả, còn có cái ngày ở quán bar hỗn loạn kia, vô thanh vô tức lĩnh hội được khái niệm của mấy tên thẳng nam hỗn đản, cuối cùng là dừng ánh mắt tại avatar của nick vàng kia. Chỉ là một tấm hình hơi mờ Lộ Nhiên tự chụp mình thôi, vẫn có thể thấy được áo may ô vàng ở bên kia máy tính là nam hài có điểm xù lông, có điểm ầm ỹ, lại e thẹn, tìm không được ca từ thì hoảng loạn cào tường. Lâm Mộ Trì huýt sáo một cái, một bên vui tươi hớn hở uống ngụm trà bí đao, như vậy cũng thấy rất hạnh phúc, một bên vuốt hai chữ Lộ Nhiên thật to trong tập “Danh sách tân sinh viên Nam Đại hệ lịch sử”, trên mặt mỉm cười.
Cuộc đời thật lắm điều bất ngờ, sau khi ăn cơm tối, lão sư đại nhân bí mật đưa anh tập danh sách tân sinh viên, muốn anh làm giáo viên phụ trách hệ Lịch sử năm nay, Lâm Mộ Trì còn đang oán thán: ở trường đã suốt ngày bị thầy gọi đi thì chớ, bây giờ ngay cả sinh viên cũng để cho anh quản, thầy ơi, thầy thật quá nhàn rỗi rồi ┻━┻︵╰(‵□′)╯︵┻━┻ Thế nhưng, khi tới nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai/192824/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.