Cố Nam Đình cắn răng chịu đựng đành lau mặt và cổ Đan Đồng trước. 
Sâu trong trí tưởng tượng của cô lúc này thì Cố Nam Đình lại là một cô gái xinh đẹp. Cô nở nụ cười gian xảo, làm trò khùng điên. 
-“ Em gái à có biết...Hức...Khoai tây chiên và tương cà tuy là 2 món ăn riêng nhưng khi kết hợp với nhau lại tạo ra tuyệt phẩm không~” 
-“ Say vào là thành con người khác vậy sao?” 
-“ Hì hì~Nó như 2 chúng ta vậy~” 
Cố Nam Đình cười khẩy. Người đàn bà này không những mê gái mà còn nói chuyện vớ vẩn. Tán tỉnh con gái ai mà đem chuyện khoai tây chiên và tương cà ra chứ? Hắn không trả tiền cát sê, cô không cần làm diễn viên hài cho hắn nữa. 
Đan Đồng đưa ánh mắt vô hồn nhìn Cố Nam Đình. Gương mặt đỏ ửng và đôi mắt hơi ướt của cô làm hắn khựng lại nụ cười. Sao tự nhiên im lặng rồi? 
Đan Đồng đột nhiên lại gần rồi cưỡng hôn hắn. Đôi môi cô nhỏ bé, khao khát mà âu yếm bề môi lạnh lẽo của hắn. Tim cô như sắp nổ tung vậy. Một nửa lý trí và một nửa tác dụng của men rượu. Lý trí cho cô biết đó là môi của Cố Nam Đình. Muốn sống thì hãy trở về thực tại. Nhưng men rượu... Nó là sự khao khát của cơ thể không thể chống lại. 
-“ Aha....Ưm....” 
Lý trí đã đánh thắng. Cô thả hắn ra cúi đầu không dám nhìn hắn. Có phải hắn sẽ một tay phế cô đi không? 
-“ Ngẩng đầu” 
Cố Nam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-vo-anh-cho-gui-nho-nong-noc/2914116/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.