~~~ 
Tầng hai, Cửa hàng xe Quang Niên. 
Lâm Nhiên dùng bàn tay lành lặn không chút thương tổn xoa xoa đầu Lâm Yên Yên: "Có dọa đến em không?" 
Lâm Yên Yên ngồi trên ghế đung đưa cẳng chân, gương mặt nhỏ ngẩng lên ngoan ngoãn đáp: "Điện sẽ nhanh có lại thôi, em cũng có điện thoại. Nếu sợ em sẽ gọi cho anh nha." 
Nghe vậy Lâm Nhiên cười nhẹ: "Tiểu nha đầu lá gan cũng không nhỏ." 
Sau khi trấn an Lâm Yên Yên xong, Lâm Nhiện xoay người đi xuống lầu. 
Anh rũ mắt nhìn vết máu loang lổ trên tay, nghĩ lại vừa rồi trong bóng tối anh chạm đến một đoạn eo thon kia. 
Quần áo cô tựa hồ khá rộng rãi, lúc sau anh chặn ngang ôm người trở về, chạm đến vạt áo trống rỗng. 
Trong bóng đêm hương vị của cô đặc biệt rõ ràng, mùi hương theo bóng tối từng đợt từng đợt nhẹ nhàng quấn quanh hơi thở của Lâm Nhiên. 
Lâm Nhiên không nghĩ lần thứ hai anh chờ lại đến nhanh như vậy, chỉ là lúc này đây anh sẽ không dễ dàng để người chạy thoát. 
Dáng người trước mặt mảnh khảnh, nhỏ nhắn. 
Lâm Nhiên khàn khàn giọng cười một tiếng: "Lần thứ hai." 
Vật nhỏ này an an tĩnh tĩnh không lên tiếng đáp lại, cô giãy giụa một chút muốn chạy đi, dường như chỉ muốn thừa dịp đêm tối đến ôm trộm anh một cái. 
Lâm Nhiên chế trụ eo cô, ngay sau đó xoay người, đem cô vây vào giữa anh với bức tường. 
Anh thu liễm ý cười, trầm giọng nói: "Chỉ 30 giây nữa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528801/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.