~~~
Bởi vì mấy tin nhắn của Tống Thi Mạn, cả đêm Lâm Nhiên không thể ngủ ngon được.
Lúc anh lạnh mặt rời giường ra ngoài, Tạ Chân và Hà Mặc đã sớm dậy, tiểu nha đầu Lâm Yên Yên tay chân nhỏ xíu cũng đang ở bên cạnh giúp họ bê đồ vật xuống dưới.
Lâm Nhiên bước xuống tới trước mặt Lâm Yên Yên, tay dài đưa ra đón lấy món đồ ở trong vòng tay cô bé.
Anh nghênh ngang hất cằm, "Đi vào xe chờ."
Lâm Yên Yên thoáng đắn đo, trên mặt là bộ dáng 'em không muốn xuống dưới đâu'.
Bởi vì Tống Hành Ngu cũng ở dưới đó, ở riêng một chỗ thì thật ngượng ngùng, mà cũng không biết anh ấy còn nhớ mình hay không.
Lâm Yên Yên lắc đầu, "Anh ơi, em muốn giúp anh."
Lâm Nhiên biết tính tình Lâm Yên Yên chính là như vậy, vừa hướng nội vừa nhát gan.
Tay anh xoa đầu cô bé, "Ra sô pha ngồi một lát đi, chơi điện thoại hay làm bài tập gì đó cũng được, tùy em đấy."
Lâm Yên Yên nhấp môi, nhỏ nhẹ nói: "Anh ơi, hay là em làm bữa sáng cho anh nha."
Lời này của Lâm Yên Yên rất có ý tứ, bởi từ mấy tháng trước Lâm Nhiên đã bắt đầu không cho cô bé đến gần phòng bếp, bất luận là ở đâu hay lúc nào.
Một đoạn thời gian này, anh trai bé trở nên vô cùng mẫn cảm.
Nghe vậy Lâm Nhiên liếc tiểu nha đầu một cái, "Ngồi."
Lâm Yên Yên chớp mắt, ngoan ngoãn ngồi xuống sô pha.
Không nhắc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528737/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.