Mùi thơm của đồ ăn xào nấu lan ra từ phòng bếp, dì Trần vẻ mặt bình tĩnh làm bữa tối, chỉ là tay cầm xẻng hơi run run, tiết lộ tâm trạng của bà ta không hề bình tĩnh.
Sau khi để hết đồ ăn vào hộp giữ nhiệt xong, dì Trần cầm nến huân hương đi ra khỏi phòng bếp.
Đèn trong phòng khách bật sáng, trống rỗng, Lâm Nhiên và Lâm Yên Yên đều ở trên tầng.
Nhớ tới lời Từ Nghi Dung nói, dì Trần nhìn đầu cầu thang trống rỗng, thoáng chần chờ.
Phòng Lâm Yên Yên ở ngay tầng hai, dì Trần không đi dép, bà ta rón rén đi lên tầng hai. Mấy phòng tầng hai đều mở toang, chỉ có cửa phòng Lâm Yên Yên đóng lại.
Dì Trần cẩn trọng nín thở, đi đến cạnh cửa, nhẹ nhàng xoay tay nắm cửa, cửa không khóa.
Cửa bị mở ra một khe hở nhỏ.
Trong phòng tối tăm, dì Trần nheo mắt lại nhìn kỹ, trên giường phồng lên một khối nho nhỏ, Lâm Yên Yên nghiêng người ngủ đưa lưng về phía cửa, tóc dài màu đen xõa tung trên gối.
Dì Trần xác nhận Lâm Yên Yên đã ở đây, bà ta lén lút đóng cửa lại.
Lâm Yên Yên ở trong phòng ngủ, còn Lâm Nhiên đang ở đâu?
Nghĩ như vậy, dì Trần lại bám vào tay vịn cẩn thận đi lên tầng ba, nhưng bà ta còn chưa đi đến tầng ba đã dừng lại. Phòng tập thể thao cách đó không xa, bốn phía thiết kế kính trong suốt.
Dì Trần đứng trên cầu thang, có thể nhìn thấy Lâm Nhiên đang chạy bộ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528679/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.