"Đói quá-- nếu còn không cho tôi ăn tôi sẽ chết!"
Tạ Chân hơi thở thoi thóp dựa vào cửa sổ xe, ôm lấy cái bụng béo ra vẻ tủi thân, ngày hôm qua cậu không nên lười biếng để Hà Mặc xếp vali giúp mà, cái thằng mất nết này vậy mà không xếp tẹo đồ ăn vặt nào! Cái bóng cũng không thấy đâu!?
Hà Mặc trợn trắng mắt: "Ai kêu cậu ngủ quá giờ ăn đâu, gọi thế nào cũng không chịu dậy."
Lâm Yên Yên ngồi ngay cạnh an ủi Tạ Chân: "A Chân ca ca, sắp đến rồi mà, em thấy thông báo có nói trên tàu có đầu bếp Michelin đó, buổi tối là chúng ta được ăn ngon rồi nha."
Hà Mặc cũng chen câu cho vui miệng: "Đúng rồi, đoàn tàu này chính là Ferrari đường sắt, khách sạn 5 sao di động mà."
"Aaaaaaaa tôi đã chết."
Tạ Chân thảm thiết hét một tiếng, nhắm tịt đôi mắt nhỏ lại.
Lâm Nhiên ngồi ở ghế sau cùng không hề bị Tạ Chân ồn ào ảnh hưởng, toàn bộ tâm ý đều đặt hết lên người Thịnh Thanh Khê, cô gõ điện thoại lạch cà lạch cạch, không biết đang nhắn tin với ai nữa.
Mùa hè nên cô cũng chỉ mặc một cái váy hai dây ngắn, lộ ra làn da trắng khiến người lóa mắt.
Lâm Nhiên không dám đụng chạm lung tung, chỉ tóm lấy bàn tay cô đặt trong tay mình, xoa nắn từ đầu ngón tay đến đốt ngón tay, rồi lại từ đốt ngón tay đến đường chỉ tay, Lâm Nhiên cẩn thận mơn trớn từng tấc một.
Lần này điểm đến của họ là đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528675/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.