Tống Hành Ngu không ngờ sẽ nhận được điện thoại của Lâm Nhiên vào giờ này.
Hiện giờ Lâm Nhiên đã đến Ninh Thành được một tháng, kỳ nghỉ hè vừa rồi Lâm Nhiên đã thực hiện lời hứa gia nhập Thượng Ẩn, quan hệ giữa anh với bên cửa hàng xe càng thêm thân thiết.
Quán bar ồn ào náo động, ánh đèn mê ly.
Tống Hành Ngu cắn điếu thuốc, giữa không gian huyên náo ầm ĩ này, con ngươi sau mắt kính ấy lại phá lệ đạm mạc. Anh vô cảm nhìn mọi thứ trước mặt, khi nhận cuộc gọi của Lâm Nhiên anh mới có chút cảm xúc.
Anh nhếch khóe môi, "Giờ nào rồi."
Trong tiếng cười của anh không giấu được vẻ châm chọc.
Ba giờ sáng rồi mà vẫn còn thức, lại chẳng phải cuối tuần, nghĩ qua cũng biết là vì sao.
Lâm Nhiên cười nhạo một tiếng, không chút khách khí châm chọc lại: "Sao mà lãnh đạm hơn anh được chứ?"
Lâm Nhiên gần như đã hiểu rõ. Cái tên Tống Hành Ngu này yêu đương không ít, nhưng chẳng biết có tin đồn ở đâu đó, nói tên đàn ông này không để phụ nữ chạm vào. Ban đầu anh chỉ nghĩ là lời đồn vớ vẩn, nào ngờ lúc hè vừa rồi hỏi chơi chơi, Tống Hành Ngu lại chỉ lạnh nhạt liếc anh một cái, không phủ nhận.
Hai người cạnh khóe vài câu rồi vào chuyện chính.
Tống Hành Ngu tiện tay dúi tắt thuốc, làn khói tan dần, anh sải bước đến một chỗ yên ắng, vừa đi vừa hỏi, "Gì thì gì chứ tôi không tin không có việc mà cậu lại gọi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-toi-yeu-tham-cung-trong-sinh/2528667/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.