-"Tôi muốn anh thì sao?" Cô thổi nhẹ vào tai hắn, hỏi ngược lại.
Chưa kịp nghe câu trả lời của hắn, tiếng bước chân chạy loạn càng ngày càng gần.
-"Kêu to lên" Hắn nhẹ nhàng để lại những " dấu ấn" như hoa hồng trên làn da căng mịn của cô.
Hiểu ý, cô bắt đầu rên rỉ.
-" A...ư..."
Tay hắn bạo dạn hơn, luồng vào chiếc váy, lấy ngón trỏ ma sát nhịp nhàng " hang động ".
-"Đừng...a..." Thân cô nổi lên một hồi tê dại. Mặc dù chỉ cách lớp vải mỏng của quần nhỏ, nhưng cũng đủ để người cô mềm nhũn ra.
Tiếng bước chân bỗng dừng lại, rồi đổi hướng đi.
Cô thở phào, đẩy mạnh hắn ra. Hắn cũng buông người cô ra. Bỗng đôi mắt chim ưng hẹp dài của hắn híp lại.
-" Cô là Mèo Hoang? " Hắn nghi ngờ hỏi. Lúc nãy, hắn nhìn thấy sau tai cô xăm hình 1 con mèo nhỏ chỉ bằng một đốt tay ngón út.
Chẳng lẽ đây là sát thủ Mèo Hoang mà thiên hạ đồn? Cô độc lãnh ( độc nhất = *một mình* + lãnh đạm). Cô quyến rũ. Cô mượt mà. Cô thông minh. Cô xảo trá. Cô như con mèo hoang nhỏ, lúc làm cho người ta điên dại, lúc làm cho người ta mê mẩn, lúc làm cho người ta tức đến chết.
-"Anh nghĩ sao? " Nhan Thanh Mẫn vừa chỉnh lại váy vừa hỏi.
-"Mùi vị không tồi " Hắn nhếch mép cười.
Cô nhìn hắn,thản nhiên chìa bàn tay ra, vẫy vẫy.
Hắn rút tờ chi phiếu, kí tên rồi đặt vào lòng bàn tay cô.
-" Anh nghĩ việc tôi làm đáng giá 5000 USD? " Nhan Thanh Mẫn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-tha-cho-em/85996/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.