Ngày 27/12.
Một cuộc họp căng thẳng diễn ra ngay trong tập đoàn Nghiêm Thị.
Phía bên cạnh ghế chủ tịch hội đồng quản trị, chủ nhân của nó không ai khác chính là Hạ Phong Diệp, còn cái ghế to lớn chễm trệ kia là của Nghiêm Mặc Huy, vị chủ tịch tối cao ở đây.
Lão ta bước vào với phong thái ung dung, dương dương tự đắc, ánh mắt rất hồn của một kẻ quyền lực.
Tất cả mọi người trong phòng đứng lên cúi đầu chào thể hiện sự tôn trọng.
Hắn cười rồi ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, có thể nói ở trong này Hạ Phong Diệp là người trẻ tuổi nhất, cũng là kẻ nắm nhiều cổ phần nhất chỉ sau Nghiêm Mặc Huy, có câu tuổi trẻ tài cao, quả đúng như vậy.
Nghiêm Mặc Huy ho 3 tiếng lấy lại giọng rồi thông báo.
- Mục đích của buổi họp này là...
Hắn chưa kịp tuôn hết câu thì bị Hạ Phong Diệp vội chặn miệng lại.
- Khoan đã, Hạ Phong Diệp tôi có đôi lời muốn phát biểu trước.
Rồi hắn quay sang nhìn Nghiêm Mặc Huy với nụ cười nhếch quen thuộc.
- Có được không, ngài chủ tịch.
Lão cố nén cơn giận rồi tỏ ra thông cảm bỏ qua.
- Được thôi, xin mời cậu.
Một câu nói cũng đủ khiến cả khán phòng xào xáo lên như cái chợ.
"Không phải Nghiêm Mặc Huy vốn ghét nhất những kẻ khi hắn đang nói nhảy vào miệng hắn sao?"
"Sao cậu thanh niên trẻ tuổi kia lại gan dạ như vậy cơ chứ?"
"Nhìn trẻ người non dạ quá! Sớm muộn cũng bị đá ra khỏi chiếc ghế kia sớm thôi."
"Không biết cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-vo/1517067/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.