Chủ nhân của căn nhà lộng lẫy đầy uy nghi tráng lệ này không ai khác chính là Trần Dương Thần, hảo soái ca trong lòng phụ nữ.
Miệng cô túm tím cười lộ rõ hai cái lúm đồng tiền sâu ơi là sâu.
- Xin chào! Tôi là Hạ Uyên Nhi - em họ của chị Hạ Quyên Quyên.
Cô hầu gái hơi bất ngờ nhưng rồi cũng mở cổng ra.
- Cô ngồi đây đợi một xíu, để tôi vào trong báo cho phu nhân.
- Vâng! Cảm ơn chị.
Hạ Uyên Nhi xưa nay nổi tiếng thông minh, lễ phép, nói chuyện với ai cũng đều rất đàng hoàng. Cô ngồi một hồi rồi đôi chân vốn quen chạy nhảy bỗng thấy khó chịu, đành lòng đứng lên đi vài vòng, đi loanh quanh một hồi, cô phát hiện ra một khu vườn vô cùng lộng lẫy, nó đẹp như tranh vẽ vậy, cứ như đang bước vào thế giới cổ tích, cô mê mẩn ngắm nhìn khu vườn hoa.
Cô ngỡ ngàng như một loại thôi miên cô vô thức tiến đến, khu vườn này toàn là hoa Lavender, xa xa chỉ thấy một khúm hoa hồng Bungari, nói chung khi nhìn vào cũng đủ biết chủ nhân của vườn hoa này rất thích loại hoa đặc trưng của nước Pháp này.
Mùi hương của loài hoa này khá là dễ chịu, tạo cho người chơi hoa một cảm giác thoải mái sau một việc căng thẳng.
Định bụng cúi xuống chỉ chạm nhẹ vào cánh hoa một xíu vì tính tò mò quá cao ai dè bàn tay bé nhỏ của cô bị nắm chặt rồi kéo mạnh lại.
- Không được đụng vào đó!
Lồng ngực bé nhỏ của cô đập mạnh vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-vo/1517054/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.