Mỹ Tuyết đâm mạnh xuống, lần này may mắn Hạ Quyên Quyên lại thoát khỏi lưỡi hái tử thần, cô ả hung hăng nắm đầu Hạ Quyên Quyên không ngừng rầm rú lên hét, cô ta thực sự bị điên rồi, điên đến nỗi không thể kiểm soát được bản thân, điên một cách mù quáng.
- Mỹ Tuyết cô điên rồi, mau buông ra ngay.
[ Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Facebook chính chủ vui lòng không edit hay chuyển Ver dưới mọi hình thức. Xin hãy tôn trọng tôi ]
Cô ta giựt mạnh mái tóc Hạ Quyên Quyên xuống, ánh mắt như dao găm như muốn ăn tươi nuốt sống vậy, thật đáng sợ.
- Điên sao? Ha ha ha! Đúng vậy tôi vì cô mà bị bức cho tới điên đây! Cô có biết chuyện gì đã xảy ra với tôi hay không? Anh Thần anh ta ném tôi vào một cái hầm lạnh lẽo, cả tuần bị bỏ đói, còn nữa..hàng đêm còn bị bọn thuộc hạ dơ bẩn đó hãm hiếp đến thê thảm như muốn chết đi sống lại. Cô có hiểu cái cảm giác đó không? Anh Thần...là từ nhỏ anh ấy đã rất chiều tôi, yêu thương tôi, giúp đỡ tôi, cái gì anh ấy cũng sẽ đứng về phía tôi dù đúng hay sai... giờ thì sao? Vì một kẻ xa lạ như cô mà anh ấy ruồng bỏ tôi, coi tôi như kẻ thù, làm nhục tôi...Cái giá này thực sự quá đắt...
Ả ta cười khinh rồi nói tiếp.
- Cô có biết không cái ngày mà tôi được nhận nhiệm vụ cuối cùng đó là giết chết Trần Dương Thần, cô có biết lúc đó tim tôi đau thế nào hay không...tôi yêu anh ấy...đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-vo/1517047/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.