Tại căn biệt thự nào đó
-Nó đã uống thuốc rồi chứ.
-Cậu chủ ko sao rồi thưa ngài. Người áo xám tro nói với người đàn ông đang hút thuốc ngồi trên chiếc ghế xà vương uy nghi quyền lực.
-Uk,lui ra đi.Người đàn ông kia nhẹ nói( viết hẳn tên luôn ra nhé)
-Những năm qua cậu chủ đã chứng minh sự trung thành với ngài rồi tại sao ngài ko đưa thuốc giải mà chỉ đưa thuốc kìm chế độc.Ngô Diệm nhìn Từ Phúc hỏi
-Thật ra ta vẫn lừa dối nó về việc thuốc giải.Từ Phúc nhẹ nói
-Lừa dối..Ngô Diệm thắc mắc
-Đúng vậy,thuốc giải thật sự ko hề tồn tại.Từ Phúc đăm chiêu nhìn điếu thuốc nói
-Cái j,ko hề tồn tại.Ngô Diệm hoảng hốt
-Thật ra năm đó khi ta cho hắn uống chỉ là muốn khống chế hắn nên ko để có ý cho nó thuốc giải mà chỉ lừa nó để nó trung thành một lòng với ta mà thôi,con cờ này theo ta thì có thuốc giảm cơn đau thấu tim sau đêm trăng tròn còn dám phản ta thì chỉ có con đường chết.Mắt hắn ánh lên tia ác độc.
Loại độc này hắn biết tương đối về thành phần nhưng vẫn còn một nguyên liệu suốt mấy năm qua hắn cho người nghiên cứu nhưng ko một ai tra ra được vì thế ko thể chế ra thuốc giải vấn đề này khiến hắn hao tâm tốn của vô cùng.
-Ha,thì ra năm đó lão Thiệu Đồng chế ra độc dược lại ko để lại bản chế thuốc hắn muốn chúng ta phải chịu chết cũng may tôi ko bị lão lừa nhưng ko ngờ hắn cũng đã nghi ngờ hạ độc ngài.Ngô Diệm lắc đầu tỏ vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-sung-em/1213338/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.