Chương trước
Chương sau
Lục Đồng Quân liếc nhìn công tắc cơ quan bị kéo xuống, cũng thấy rất bội phục cô em vợ này.
Lâu Yến Vy lườm Vạn Hoài Bắc, nói: “Công tử bột, có phải là anh chán sống rồi không? Có tin là tôi sẽ ném anh xuống nước ngâm mình một đêm không? Anh biết rõ là có cơ quan, tại sao lại không nhắc nhở tôi sớm một chút. Tôi thấy anh đang muốn mưu sát bổn tiểu thư thì có ấy. Anh ghi thù lần trước tôi bổ nhào lên người anh đúng không. Đàn ông như anh quá nhỏ mọn rồi đấy…”
Mọi người: “…”
Chuyện này mà cũng có thể nói ra sao?
“Lâu Yến Vy, đi thôi, theo chị đi thay quần áo” Tô Lan Huyên vội vàng kéo Lâu Yến Vy đi.
Lâu Yến Vy hoàn toàn bị Tô Lan Huyên kéo đi.
Vạn Hoài Bắc đứng ở chỗ cũ ôm mặt, liếc nhìn Lục Đồng Quân qua kế ngón tay, nói: “Lão đại, anh có thể coi như chưa nghe thấy gì không?”
“Tai tôi đâu có bị điếc” Lục Đồng Quân vô cùng đồng tình vỗ vai Vạn Hoài Bắc, nói: “Vạn Hoài Bắc, tôi thấy cậu như này không được. Nếu cứ tiếp tục như vậy, địa vị trong nhà của cậu không cần nghĩa cũng biết sẽ như thế nào. Tôi dạy cậu một chiêu, cậu lừa người ta vào Bóng Đêm đi.”
Vạn Hoài Bắc nhìn Lục Đồng Quân bằng ánh mắt vô cùng nghỉ hoặc, hỏi: “Lão đại, lời anh nói có phải là hơi không hợp lý không? Địa vị trong nhà của anh cũng đâu có cao lắm đâu, nghe lời anh thì địa vị gia đình của em có thể tăng lên không?”
Đây là một cặp anh em có cùng chung nỗi khổ.
Lục Đồng Quân: “.
Vê phương diện này, quả thực anh chẳng có độ tin cậy gì hết.
Vạn Hoài Bắc vỗ ngực Lục Đồng Quân, tràn đầy tự tin nói: “Lão đại, con thỏ nhỏ của em đã sa lưới rồi. Anh đừng lo lắng về địa vị trong nhà của em, anh vẫn nên lo cho bản thân mình đi”
Lục Đồng Quân cười khẩy một tiếng, nhẹ giọng đáp: “Không biết em dâu nhỏ của tôi sế có phản ứng gì khi biết người nào đó tương kế tựu kế, chủ động bị đè nhỉ”
Vạn Hoài Bắc nghiến răng: “…”
Đúng là tiểu nhân.
Thà đắc tội với quân tử chứ không đắc tội với kẻ tiểu nhân.
Vn đột nhiên mỉm cười, nói: “Lão đại, vừa rồi em chỉ đùa thôi, anh đừng cho là thật. Sao em lại có thể không nghe lời anh được, anh nói gì thì là như thế, chẳng qua chỉ là lừa Lâu Yến Vy gia nhập Bóng Đêm thôi mà, chuyện nhỏ.”
“Cho cậu thời hạn một tháng.”
“Không thành vấn đề” Vạn Hoài Bắc ra dấu Ok.
“Dọn dẹp chỗ này đi. Gần đây tôi đã sai người đặt thêm nhiều cơ quan trên đảo rồi, bản thân cậu cũng phải cẩn thận một chút. Nếu không biết rõ nơi thiết lập cơ quan thì đến phòng thông tin tự mình xem bản đồ rồi học thuộc đi”
Vạn Hoài Bắc khó hiểu, hỏi: “Lão đại, sao đột nhiên anh lại tăng thêm cơ quan làm gì? Trên đảo này chúng ta đã phòng thủ kiên cố, vững như tường thành, đủ an toàn rồi mà”
“Gần đây Lan Huyên luôn gặp ác mộng, mơ thấy có rất nhiều quỷ nước bò từ bên dưới lên. Vì thế đám cơ quan này không chỉ phòng người mà còn để phòng quỷ nữa”
“Phòng quỷ?”
Lục Đồng Quân cảm thấy sao trong lời này của Lục Đồng Quân lại có ý khác?
“Lão đại, anh đang ám chỉ Lâu Yến Vy sao? Trên đời này làm gì có mấy cô gái ngốc nghếch như Lâu Yến Vy, thật sự bơi hàng chục kilomet để lén lút lên đảo đâu”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.