Chương trước
Chương sau
Tin tức Lục Đồng Quân dẫn theo vợ quay về nhanh chóng truyền khắp cả đảo.
Rất nhiều người đều tò mò rốt cuộc lão đại cưới người vợ như thế nào. Lâu lâu lại có người giả bộ đi ngang trước phòng để trộm xem bộ mặt thật của chị dâu trong truyên thuyết.
Tô Lan Huyên mặc váy dài, mái tóc thả tung đang ngồi trên ghế thì phát hiện có người nhìn lén mình, cô quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Chỉ một cái liếc mắt này, một cái quay đầu, cộng thêm gió biển thổi tung làn váy và mái tóc của Tô Lan Huyên lên, giống hệt tiên nữ hạ phàm.
Thế là tin tức lão đại cưới tiên nữ lại lập tức truyền khắp cả đảo.
Người đến trước cửa phòng nhìn lén càng ngày càng nhiều, Lục Đồng Quân chỉ đơn giản đóng chặt cửa sổ, ngay cả cơm tối cũng ăn cùng Tô Lan Huyên trong phòng, không thèm ra ngoài.
Tô Lan Huyên chê cười: “Anh đang giữ ngọc sao?”
“Đám người này càng lúc càng không có khuôn phép, cần phải đặt lại quy củ”
Lục Đồng Quân đang nói thì máy tính phát hiện sự khác thường bên ngoài đảo, vẻ mặt anh đột nhiên nghiêm trọng.
Tô Lan Huyên nhìn sắc mặt của Lục Đồng Quân, cô cũng trở nên căng thẳng theo.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Có động tĩnh” Lục Đồng Quân nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, lẩm bẩm: “Tại sao chuông báo động không kêu?”
Hệ thống báo động được lắp đặt ở khắp nơi trên đảo, một khí có người đột nhập vào hoặc có hành động khác thường, hệ thống báo động sẽ được kích hoạt.
Tô Lan Huyên tiến lại gần để nhìn, trong camera giám sát, ánh sáng không quá sáng sủa, rõ ràng, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét đại khái.
Trong biển hình như có thứ gì đó.
Hai vợ chồng họ nhìn nhau, Lục Đồng Quân định phát tín hiệu cho người canh giữ đảo nhưng Tô Lan Huyên đã vội vàng nói: “Ông xã, quỷ nước”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân liền đưa mắt nhìn theo, trong video trên máy tính, một người phụ nữ tóc dài bò lên từ dưới biển, mái tóc đã che hết cả khuôn mặt của cô ta, hai tay gầy đét, bò trên mặt đất tiến về phía trước.
Cảnh đêm cùng với thứ vừa bò từ dưới biển lên thật khiến người ta phải kinh sợ.
Nhưng nhìn kỹ lại, Tô Lan Huyên liền kinh ngạc hô lên: “Chồng ơi, anh nhìn xem!”
Lục Đồng Quân nhìn lại, sau đó anh cũng rất kinh ngạc: “Làm sao cô ta lại lên được bờ?”
Bữa tối Vạn Hoài Bắc đã ăn quá nhiều nên ra ngoài đi dạo một chút, thực ra trong lòng anh ta cũng rất chán nản, buồn phiền.
Anh ta lại bị lừa thêm mười triệu tệ nữa, nhưng đó là tiền anh ta để dành để cưới vợ, không đúng, là của hồi môn của anh ta chứ.
Đau lòng quá đi mất.
Vạn Hoài Bắc ôm ngực, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Đúng là cả nhà hút máu, lông của một con cừu như tôi sớm muộn gì cũng bị các người nhổ trụi”
Đang đi, Vạn Hoài Bắc bỗng phát hiện ra phía trước có động tĩnh. Lúc nhìn thấy một cô gái toàn thân ướt rượt đang bò từ dưới nước lên, mái tóc dài che kín mặt, anh ta liền giật nảy mình: “Á, quỷ nước à, tôi gặp quỷ rồi”
“Im miệng!”
Con quỷ nước gầm lên một tiếng.
Ồ, không đúng, đó là Lâu Yến Vy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.