Tô Lan Ninh nhìn người phụ nữ phía sau.
Người phụ nữ đeo mặt nạ, mặc áo len, mũ che hết cả mắt, ngụy trang rất kĩ càng nên căn bản không nhìn rõ được mặt Tô Lan Ninh chỉ biết đối phương họ Tân, rất giàu, cũng hận Lan Huyên giống như cô ta vậy.
Số tiền trong bữa tối từ thiện lúc trước là người này cho, mới không khiến cô ta mất mặt.
“Cô Tân, chuyện này có chút khó khăn, lúc trước tôi tìm được Trần Long, vốn dĩ muốn làm Lan Huyên thân bại danh liệt, ai ngờ lại thất bại”
Tô Lan Ninh nghĩ đến cảnh bị giam trong nhà tù, hận thù cắn răng nghiến lợi nói: “Sau này tôi có đến tìm Trần Long hỏi, mới biết năm đó anh ta không thành công, cũng không biết người đàn ông quan hệ với Lan Huyên rốt cuộc là ai”
“Ồ?” Dưới lớp mặt nạ, đôi mắt Tân Kiều Lam lướt qua một tia kỳ dị “Còn đứa bé thì sao?”
“Chỉ có Tô Khánh Thành biết” Tô Lan Ninh ra chủ ý nói: “Dù sao đứa trẻ đó vẫn chưa chết, cô Tân muốn tìm được con của Lan Huyên thì tìm Tô Khánh Thành là đúng rồi. Nhưng mà Tô Khánh Thành sẽ không nói sự thật đâu, phải dùng chút thủ đoạn”
Tân Kiều Lam cũng không ngốc, cô ta làm sao không nhận ra Tô Lan Ninh muốn lợi dụng cô ta để cô ta đi giáo huấn Tô Khánh Thành.
Tân Kiều Lam cười: “Tô Khánh Thành không phải cha ruột của cô, nhưng mà tốt xấu gì cũng nuôi dưỡng cô bao nhiêu năm, cô thật sự tàn nhẫn đó”
“Là bọn họ bất nhân, đừng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-phu-nhan-duoi-toi-roi/1208197/chuong-125.html