Lan Huyên cũng không nhận được bất cứ thông báo nào trong nhóm phụ huynh. Hạ Bảo đã biến mất ở nhà trẻ, nếu như thật sự xảy ra chuyện thì thậm chí cô có thể xới tung hết cả nhà trẻ này lên để tìm kiếm. Phía sau núi cũng không xa, chỉ cách đó hơn mười phút đi đường. Cảnh vật xung quanh ở phía sau núi thanh tịnh và đẹp đẽ, có nhiều thiết bị vui chơi ngoài trời, nghe nói đó là do mẹ của một cháu bé trong lớp đã bỏ tiền ra mua. Trường mẫu giáo mà Lưu Lệ Phương tìm cho Hạ Bảo là một ngôi trường mẫu giáo quý tộc, những đứa trẻ có thể vào đây không phải là những đứa trẻ có gia cảnh bình thường. Lan Huyên dẫn Hạ Đình Hạ Vân đi ra phía sau núi, hiệu trưởng Vương cũng nhận thấy có chuyện không hay nên đã tự mình lái xe tới đó. Có rất nhiều trẻ em ở phía sau núi đang chơi đùa và chạy nhảy nô đùa tung tăng, có nhiều phụ huynh cũng đến đây. Các bậc phụ huynh đang ngồi trong căn đình nghỉ mát, tất cả đều ăn mặc chỉnh tề, tay xách túi nhãn hiệu Hermès. Chiếc túi rẻ nhất cũng hơn hai trăm triệu. Nhìn bề ngoài thì bọn họ đều có vẻ hòa hợp êm ấm và vui vẻ nhiệt tình với nhau nhưng thực chất lại ngấm ngầm so bì với nhau để khoe khoang. Khi nghe nói có người tới đây đón Hạ Bảo thì vẻ mặt của cô giáo Mã thay đổi rõ rệt, cô ta ấp úng nói: “Là... là phụ huynh của Hạ Bảo à. Xin chào phụ huynh của Hạ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]