Chương trước
Chương sau

Người rụt rè cả nửa đời, đột nhiên không rụt rè nữa, hơn nữa lực công kích bạo phát ra lại mạnh mẽ như vậy thì đương nhiên làm người khác rất kinh ngạc.
Bị cắm sừng, nuôi con giùm, đây là đang chà đạp sự tôn nghiêm của một người đàn ông.
Không nên công khai chuyện xấu của nhà, nếu như không phải phẫn nộ đến cực điểm, Tô Khánh Thành làm sao có thể để phơi bày mọi chuyện ra.
Tô Lan Huyên nhìn những bình luận trên mạng, có người đồng tình với Tô Khánh Thành, cũng có người cười nhạo.
Quần chúng hóng hớt không ít. Đều đang chờ đợi phần tiếp theo. Quả dưa này đủ cho mọi người ăn một thời gian.
Lục Đồng Quân nói: “Cha của em đám đắc tội Chu Đức Độ, cơn giận tức thời, hậu quả tiếp theo bố của em không gánh nổi đâu.”
“Ông ta có gan phá vỡ mọi thứ, chắc cũng suy tính đến hậu quả xấu nhất” Tô Lan Huyên nhìn về Lục Đồng Quân, cô biết Lục Đồng Quân đang đợi cô mở lời, một khi cô mở lời, Lục Đồng Quân nhất định sẽ giúp đồ.
Nhưng mà chuyện nhà này, Tô Lan Huyên nên mở miệng nói như thế nào. Huống hồ Tô Khánh Thành không có tìm cô, cô việc gì phải chủ động giúp ông ta. “Hôm nay Hạo Trần phẫu thuật, em phải đi bệnh viện” Tô Lan Huyên xuống xe: “Lục đại thiếu tự quay về
đi."
Lục Đồng Quân dở khóc dở cười: “Thật sự là một người phụ nữ vô tình mà” Tô Lan Huyên lười quan tâm anh, đưa lưng về phía Lục Đồng Quân phất tay nói: “Nghỉ nửa ngày.”
Cái này mà là xin phép gì chứ, rõ ràng là thông báo mà.
Ánh mắt Lục Đồng Quân nhìn bóng lưng của Tô Lan Huyên, tràn đầy sự cưng chiều: “Buổi tối cùng nhau ăn cơm.”
“Không hẹn.”
Tô Lan Huyên nhanh chóng từ chối.
Ca phẫu thuật của Tô Hạo Trần ở lúc mười giờ sáng, lúc chờ đợi, An Nhã Hân gọi điện thoại đến cũng vì chuyện trên mạng của Tô Khánh Thành.
Tô Hạo Trần cũng nhìn thấy tin tức trên mạng, tâm trạng đang căng thẳng của cậu, đột nhiên thoải mái không ít.
“Chị, thật là hả dạ quá đi, lần này bà phù thủy Tần Huệ Mẫn bị thất sủng rồi. Em xem bà ta làm sao dám bắt nạt chị, đúng là báo ứng.”
Tâm trạng của Tô Lan Huyên cũng không tệ, sau khi đưa Tô Hạo Trần vào phòng phẫu thuật, cô liên hệ một luật sư, khởi cáo chuyện của Tô Lan Ninh và Trần Long.
Chu Đức Độ quá bận rộn, nào có tâm tình đi quản chuyện của Tô Lan Ninh. Tô Lan Ninh bị giam cả một đêm, tinh thần có chút ủ rũ, cả đời cô ta chưa bao giờ chịu khổ như vậy.
Lúc Tô Lan Ninh đi vào, trong lòng toàn là sự hận thù đối với Tô Lan Huyên, bây giờ cô ta chỉ trông mong có thể nhanh chóng rời đi.
Nhưng mà cô ta còn chưa đợi được Chu Đức Độ và Tần Huệ Mẫn đến cứu cô ta, lại nghe được người canh giữ nói tin bát quái của Chu Đức Độ và Tần Huệ Mẫn.
“Thật không ngờ nha, Chu Đức Độ lại có sở thích này, người phụ nữ đó đã có chồng”
“Nghe nói người phụ nữ đó là vợ của Tô Khánh Thành của tập đoàn Tô Thị, chuyện này cũng là do chính Tô Khánh Thành làm lộ ra đó”
“Bị cắm sừng hết mười mấy năm, nuôi con giùm cho người khác, cái này đổi là người đàn ông nào cũng không chịu đựng được.”
Tô Lan Ninh trong lòng kinh hãi: “Các người đang nói tầm bậy gì đó? Tôi muốn gặp Chu Đức Độ, tôi là mợ chủ của nhà họ Sở, tôi muốn gặp Sở Lâm Minh, các người mẫu kêu bọn họ đến đi, có phải các người không thông báo cho nhà họ Sở không?”
“Cô vẫn nên tiết kiệm chút sức lực đi, nhà họ Sở tôi đã sớm thông báo rồi, nhưng không có ai đến. Chu Đức Độ bận rộn, ai thèm đến quản cố. Đúng rồi, cô thật sự là con gái riêng của Chu Đức Độ sao?”
“Đúng, cha của tôi chính là Chu Đức Độ, các người tốt nhất thả tôi ra” Tô Lan Ninh cao ngạo nói.
Người canh gác cười nói: “Cô muốn đi ra, khó đó, luật sư của đối phương đã khởi kiện cô. Rất nhanh bên tòa án sẽ gửi thư đến, cô cứ đợi mà ngồi tù đi”
“Cái gì? Con tiện nhân Tô Lan Huyên dám à.” Tô Lan Ninh mắng chửi, phẫn nộ không thôi: “Tôi muốn gặp Sở Lâm Minh, các người thông báo cho nhà họ Sở, tôi có tiền, các người muốn bao nhiêu tôi có thể cho các người”
“Hối lộ nhân viên chấp hành, tội tăng thêm một bậc, tôi là mà chồng cô, tôi sẽ không quan tâm đến một người vợ ác độc như vậy, thật sự xui xẻo mà”
“Sẽ không đâu, Lâm Minh sẽ không đối xử với tôi như vậy, nhất định là các anh chưa thông báo, các người nói dối” Tô Lan Ninh vẫn đang tự lừa mình.
Nhân viên canh gác lười để ý cô ta, thấy đến thời gian ăn cơm, đổi ca rồi đi ăn cơm. Sở Lâm Minh cả đêm không ngủ, đợi tin tức bên nhà họ Chu, nhưng mà không ngờ lại nhận được tin tức này.
Chuyện của Chu Đức Độ với Tần Huệ Mẫn ầmĩ đến mức ai cũng đều biết, đây không phải là chuyện tốt.
Ngược lại, Chu Đức Độ sẽ vì lý do này mà không nhận Tô Lan Ninh, vì Tô Lan Ninh chỉ là một cô con. riêng không danh không phận thôi.
Đều là đàn ông, Sở Lâm Minh rất hiểu tâm lý của đàn ông, vụng trộm là vì kích thích, nhưng ai dám từ bỏ Vợ nhà mình, cưới tình nhân?
Càng huống hồ người có địa vị như Chu Đức Độ, ly hôn sẽ ảnh hưởng đến lợi ích quá nhiều, căn bản không thể ly hôn.
Mà tính cách của bà Chu lại cương quyết, lúc này Chu Đức Độ sợ là không lo nổi cho bản thân mình. Nếu như anh ta là Chu Đức Độ, cũng sẽ từ bỏ Tần Huệ Mẫn và Tô Lan Ninh, Đổi cách nói khác, con cờ Tô Lan Ninh này đã hết tác dụng rồi.
Tạ Nguyệt Ánh vội vàng đi vào: “Con trai, con xem tin tức trên mạng chưa, Chu Đức Độ cùng với Tần Huệ Mẫn xảy ra chuyện lớn rồi”
“Con nhìn thấy rồi” Sở Lâm Minh trầm giọng nói: “Mẹ, phía bên Tô Lan Ninh, chúng ta đừng lo. Cho dù Tô Lan Huyên làm thế nào, chúng ta cũng coi như không biết, con đã hỏi thăm luật sư, Tô Lan Ninh e là phải ngồi tù, đợi vụ án được định, con sẽ ly hôn với Tô Lan Ninh”
“Con trai, con làm đúng lắm. Chúng ta nhanh chóng rủ bỏ sạch hết mối quan hệ với Tô Lan Ninh” Tạ Nguyệt Ánh nói: “Lúc đầu chúng ta chỉ là muốn nhờ vào Tô Lan Ninh để có được thế lực nhà họ Chu, không ngờ đụng vào chuyện như này. Tô Lan Ninh chỉ là một cô con gái riêng, làm sao xứng với con trai mẹ chứ”
Thân thể Tô Lan Ninh không công khai, còn có thể dựa vào thể lực của Chu Đức Độ, bây giờ ai ai cũng biết Tô Lan Ninh là con gái riêng, thân thế không quang minh, cái này thật sự là không chiếm được lời còn khiến bản thân gặp rắc rối.
Sở Lâm Minh vốn dĩ là con trai riêng, con trai riêng và con gái riêng, như vậy sẽ khiến cho Sở Lâm Minh không ngẩng nổi mặt ở trong giới.
Anh ta với chiếc ghế nhà họ Chu coi như không có duyên rồi.
Tạ Nguyệt Ánh càng nghĩ càng tức: “Con trai, con nhanh chóng theo đuổi Tô Lan Huyên đi, lúc trước hai con có quen nhau, chỉ cần con dỗ dành, con có thể cưới được Tô Lan Huyên rồi. Có nhà họ Lý ủng hộ, mẹ con chúng ta có thể sống cuộc sống tốt đẹp ở nhà họ Lý rồi”
“Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ cưới được Tô Lan Huyên” Sở Lâm Minh kiên định nói: “Bây giờ cô ấy chỉ đang giận dỗi con thôi, còn có cách khiến cô ấy yêu con”
“Con trai mẹ đúng là lợi hại, mẹ tin tưởng con” Tạ Nguyệt Ánh cười nói: “Vậy con mau đi đi, Tô Lan Huyên tối qua bị ẩm ức, đúng lúc con đi an ủi cô ấy”
Cả một buổi chiều Tô Lan Huyên bận rộn ở bệnh viện, ở ngoài phòng phẫu thuật chờ ba tiếng đồng hồ. Phẫu thuật của Tô Hạo Trần rất thành công, cục đá trong lòng Tô Lan Huyên cũng xem như trút xuống rồi.
Tô Lan Huyên lập tức nói tin tức tốt này cho Lục Đồng Quân, nói lời cảm ơn trong điện thoại: “Lục Đồng Quân, cảm ơn anh”
Nếu như không phải chuyên gia do Lục Đồng Quân mời đến thì cũng không có kết quả tốt như vậy.
Lục Đồng Quân thuận thế có công mà đòi thưởng: “Chỉ là cảm ơn miệng vài câu là xong à? Không có thưởng gì khác sao?”
Tô Lan Huyên làm sao biết được tâm tử của Lục Đồng Quân. “Anh muốn như thế nào?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.