Điện thoại của Tô Lan Huyên vốn dĩ không nằm trong tay cô, lúc này cô đang ở trong phòng trang điểm. Tô Khánh Thành gọi mười mấy cuộc, không có ai nhận. Những người đứng xung quanh nhìn trò vui bàn tán xôn xao, trong ánh mắt nhìn Tô Khánh Thành tràn đầy sự coi thường. Chuyện tập đoàn Tô Thị sắp đóng cửa, trong giới cũng không phải không ai biết. Tô Khánh Thành không có thiệp mời nhưng muốn gây chuyện để được vào, trong mắt mọi người chính là muốn nhân cơ hội để dành mấy nguồn đầu tư. Công ty nhỏ như tập đoàn Tô Thị, ai muốn đầu tư chứ? Lúc này mặt của Tô Khánh Thành tái mét. Bảo vệ cười châm chọc nói: “Còn không đi nữa thì tôi đuổi người đó, cũng không xem thử đây là nơi nào, hôm nay tổng giám đốc Lý nhận con gái nuôi. Chuyện lớn như vậy, ai dám ở đây gây chuyện, nếu như đắc tội với tổng giám đốc Lý thì hậu quả tự gánh.” Chuyện Tô Khánh Thành bị bảo vệ ngăn lại truyền đến tai Tô Lan Huyên, Tô Hạo Trần kế bên lạnh lùng nói: “Đúng là không cần mặt mũi, mà lúc đầu đoạn tuyệt quan hệ, đã nói rõ rồi là sẽ không còn quan hệ gì nữa. Bây giờ lại mặt dày tìm đến đây, chị, chị không thể để bọn họ đi vào được.” Tô Lan Huyên lạnh lùng cau mày, cô không ngờ Tô Khánh Thành sẽ đến thật. Lý Kính Hòa đi vào, hỏi ý của Tô Lan Huyên: “Lan Huyên, con thấy chuyện này xử lý làm sao?” Nói thế nào cũng là ân oán cá nhân của Tô Lan Huyên với Tô Khánh Thành, đương nhiên phải để cho Tô Lan Huyên tự mình quyết định. Nhưng mà cách làm của Tô Khánh Thành ngày hôm nay, thật sự khiến người ta coi thường mà. Lúc đầu sợ liên lụy, ngay lập tức cắt đứt quan hệ với Tô Lan Huyên. Bây giờ lại đến nhận người thân, muốn hưởng ké vinh quang của Tô Lan Huyên, thật là ích kỷ hám tài. Tô Lan Huyên suy nghĩ một hồi, ngữ khí lãnh đạm nói: “Để bọn họ vào đây đi ạ.” “Được.” Lý Kính Hòa tôn trọng Tô Lan Huyên, lập tức cho người đón Tô Khánh Thành vào trong. Ông ta cũng vô cùng tán thưởng cách làm của Tô Lan Huyên. Tô Khánh Thành đã gây chuyện ầm ĩ ngoài cửa rồi, nếu như còn không mời ông ta vào, sẽ có ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của Tô Lan Huyên. Thoải mái mời Tô Khánh Thành vào, chính là vả vô mặt Tô Khánh Thành. Lúc trước còn đoạn tuyệt quan hệ với Tô Lan Huyên, bây giờ lại đến đây, mọi người sẽ nói Tô Khánh Thành ích kỉ hám lợi, sẽ không ai nói Tô Lan Huyên. Tô Hạo Trần không vui nói: “Chị, chị để ông ta vào làm gì.” “Nếu như chị không cho ông ta vào, vậy thì hôm nay chị sẽ bị gán lên tội danh vong ân phụ nghĩa, bị mọi người bàn tán sau lưng.” Tô Lan Huyên tự cười nhạo: “Ông ta cũng chính là nghĩ đến điểm này mới dám đến.” “Thật sự là mặt dày.” Tô Hạo Trần tức giận nói: “Chị, không quan tâm người đó nói gì, chị cũng không thể đồng ý, cùng lắm tiền chữa bệnh của em, đợi em lấy được tiền thưởng sẽ trả cho ông ta.” Dứt lời, Tô Hạo Trần nhanh chóng im miệng, lỡ lời rồi. “Tiền thưởng gì?” Tô Lan Huyên chất vần rồi: “Hạo Trần, có phải em lại lén lút đua xe sau lưng chị không?” “Không có.” Tô Hạo Trần nhanh chóng trả lời: “Em thiết kế một mẫu xe cho một người bạn, cậu ta nói lấy đi tham gia thi đấu, đạt được giải nhất có ba mươi tỷ tiền thưởng.” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАРР.cом Tô Lan Huyên biết Tô Hạo Trần thích xe, cũng từng thiết kế mô hình xe riêng. “Không lừa chị?” “Tuyệt đối không có.” Tô Hạo Trần nhanh chóng chuyển chủ đề: “Chị, em giúp chị coi chừng người đó, tránh để ông ta làm ra chuyện xấu xa gì.” “Được.” Tô Lan Huyên tạm thời tin tưởng, cô không muốn Tô Khánh Thành gây ra chuyện gì nữa. Tô Lan Huyên hôm nay có hơi mất hứng, ngày quan trọng như vậy, trong lòng cô luôn mong Lục Đồng Quân có thể tham gia. “Lan Huyên, Lan Huyên.” An Nhã Hân hưng phấn đi vào: “Chúc mừng nha, sau ngày hôm nay cậu sẽ trở thành con gái nuôi của nhà họ Lý rồi, tớ xem xem còn có ai dám bắt nạt cậu.” An Nhã Hân lấy ra một hộp quà nói: “Tặng quà cho cậu nè.” Tô Lan Huyên cười nói: “Cảm ơn nha.” “Đúng rồi, hôm nay sao lại không thấy bạn trai của cậu, anh ấy chưa đến sao?” Ngữ khí Tô Lan Huyên tỏ ra rất thất vọng: “Anh ấy đi đường dài rồi, không đến được.” “Ngày quan trọng như vậy, sao anh ấy lại không đến.” An Nhã Hân chú ý đến sắc mặt của Tô Lan Huyên không được tốt, vui vẻ nói: “Nói không chừng đang dành cho cậu một sự chuẩn bị bất ngờ đó, nhân vật quan trọng luôn xuất hiện sau cùng mà.” An Nhã Hân nói như vậy, trong lòng Tô Lan Huyên cũng có chút chờ mong. Buổi tiệc nhận người thân sắp bắt đầu rồi, An Nhã Hân đi ra đại sảnh trước. Tô Lan Huyên một mình ở lại trong phòng, buổi tiệc còn chưa bắt đầu, cô cảm thấy có chút ngột ngạt nên đi ra sau hoa viên. Khách mời đều ở sảnh trước vô cùng náo nhiệt, Tô Lan Huyên ở phía sau hậu viện đều có thể nghe được âm thanh ồn ào của sảnh trước. Càng gần đến lúc buổi tiệc, Tô Lan Huyên càng căng thẳng. “Lan Huyên, sao con còn ở đây?” Lưu Lệ Phương đi đến: “Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi, đi thôi, mau cùng mẹ đi vào sảnh.” “Dạ.” “Đừng căng thẳng, cứ thả lỏng đi.” Lưu Lệ Phương khẽ vỗ vai của Tô Lan Huyên nói: “Đúng rồi, cậu Lục cũng đến rồi.” “Cậu Lục?” Tô Lan Huyên rất kinh ngạc. Người đàn ông đó sao lại đến rồi. Lưu Lệ Phương quan sát biểu tình trên mặt Tô Lan Huyên, cười nói: “Chuyện lớn như vậy, cậu Lục đương nhiên sẽ đến rồi.” Ý của Lưu Lệ Phương chính là Tô Lan Huyên được cậu Lục yêu mến, chuyện quan trọng như vậy thi đương nhiên sẽ đến rồi. Tô Lan Huyên không hiểu được ý của Lưu Lệ Phương, chỉ cho rằng cậu Lục đến là vì Lý Kính Hòa nhà họ Lý. Nhà họ Lý là gia tộc đứng đầu, là một trong tứ đại gia tộc, cho dù không thể sánh bằng nhà họ Lục, nhưng nhà họ Lý có thế lực lớn như vậy, các tinh anh hàng đầu thế giới đều đến, nhà họ Lục đến cũng là đương nhiên. Tô Lan Huyên gật đầu, trong lòng Lưu Lệ Phương vui vẻ, xem ra cậu Lục quả nhiên thích Tô Lan Huyên. Sảnh trước, ánh đèn sáng trưng, trong không khí phảng phất mùi hoa tươi. Ba năm người đàn ông đứng thành một nhóm, trò chuyện và cười nói bên ly rượu đỏ. Những người phụ nữ tán gẫu, nở nụ cười xán lạn, như trăm hoa đang đua nhau khoe sắc. ТrцуeлАРР.cом trang web cập nhật nhanh nhất Tiếng dương cầm vang lên như dòng suối chảy, cả đại sảnh đột nhiên yên tĩnh, ánh đèn và ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về cầu thang tầng hai. Dưới ánh đèn của chùm đèn pha lê, Tô Lan Huyên mặc chiếc váy dài khoác tay Lưu Lệ Phương chầm chậm bước xuống từ lầu hai. Mỗi bước đi đều ưu nhã, cao quý. Trong chốc lát dường như tất cả ánh hào quang đều ngưng tụ lại trên người cô, cô như bước trên các vì sao đi đến, như tiên nữ hạ phàm. Trước mặt cô, ánh đèn sao trở nên ảm đạm, mái tóc dài xoăn nhẹ lay động theo gió, giống như nhấn chìm cả một bầu trời sao. Tất cả mọi người trong buổi tiệc giống nhưng ngừng hô hấp, bị Tô Lan Huyên trước mắt làm thẫn thờ. Sau nhiều ngày được bàn tán trên mạng chuyện con gái nuôi của Lý Kính Hòa, thu hút không ít người đoán đây rốt cuộc là con gái nhà nào. Trong lòng mọi người đều từng tưởng tượng ra dung mạo của cô con gái nuôi này, nhưng mà tận mắt nhìn thấy vẫn bị làm cho bất ngờ. Đẹp quá! Khoảnh khắc nhấc tay, dường như có một bông hoa lan đang nở rộ. Đàn ông nhìn rồi quên cả phản ứng, phụ nữ vừa ngưỡng mộ vừa đố kị. Người đố kị nhất chính là Tô Lan Ninh. Cô ta cằn nhằn mãi Sở Lâm Minh mới đưa cô ta đến, nhìn người trong bữa tiệc đều bị Tô Lan Huyên mê hoặc, sự đố kị trong lòng cũng dâng lên cuồn cuộn. Sở Lâm Minh bên cạnh càng nhìn không chớp mắt. Tô Lan Ninh gọi mấy câu mà anh ta đều không có phản ứng, điều này càng khiến cô ta càng tức giận hơn, ánh mắt nhìn Tô Lan Huyên như bắn ra kịch độc. Để cho cô đẹp mặt chút, lát nữa sẽ khiến cô khó coi. Trong một căn phòng ở tầng hai, ánh mắt Lục Đồng Quân nhìn chằm chằm trên người Tô Lan Huyên. Anh vẫn luôn biết cô rất xinh đẹp, nhưng vào khoảnh khắc này, anh hận không thể giấu cô lại, móc mắt những người đang dán mắt lên người Tô Lan Huyên. Vạn Hoài Bắc đối diện cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang giảm mạnh xuống, lập tức biết hũ giấm này bị đánh đổ rồi. Sức chiếm hữu của đàn ông thật quá đáng sợ rồi. Trong ánh mắt của Lý Kính Hòa toàn là phản ứng của mọi người, ánh mắt dừng ở lầu hai, sau đó đứng ở trên đài cao giọng nói: “Đầu tiên cảm ơn và hoan nghênh mọi người đến tham gia buổi tiệc.” Ở dưới vang lên âm thanh vỗ tay. Lưu Lệ Phương dẫn Tô Lan Huyên lên bục, Tô Lan Huyên cười cười, ôm lấy Lý Kính Hòa. Trong ánh mắt của Lý Kính Hòa tràn ngập sự cưng chiều nhìn Tô Lan Huyên, cảnh tượng này giống như ba người thật sự là người một nhà. Sắc mặt Tô Khánh Thành phía dưới rất khó coi, quay mặt đi. Lý Kính Hòa cười nói: “Vị này là con gái nuôi của Lý Kính Hòa tôi, Tô Lan Huyên. Cả đời Lý Kính Hòa tôi không có con gái, bắt đầu từ hôm nay, Tô Lan Huyên giống như con gái ruột của tôi, tôi trịnh trọng hứa rằng bất luận sau này Tô Lan Huyên gả cho ai, tôi đều lấy ba phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Lý làm của hồi môn. Ba phần trăm cổ phần? Lời này khiến mọi người kinh ngạc. Ba phần trăm của tập đoàn nhà họ Lý, ít nhất cũng là mấy nghìn tỷ đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]