Gia Ngộ nắm tay Vân Linh đi vào trong rừng sâu, đám người đó vẫn truy cùng đuổi tận hai người vừa nhìn thấy Gia Ngộ và Vân Linh đang trốn chạy thì bọn chúng liền điên cuồng xả súng về phía đó, hay người đã đi đến bước đường cùng bên dưới là một dòng sông nước đang chảy rất siết, Gia Ngộ không còn cách nào đành phải ôm Vân Linhl iều lĩnh nhảy xuống dòng sông hai người lặng sâu xuống nước nhưng bọn chúng vẫn cứ bắn liên tục xuống sông không biết bao nhiêu viên đạn đã được bắn ra nhìn thấy không có động tĩnh gì một tên đã lên tiếng nói.
" Bọn chúng chết chắc nước sông chảy xiết thế kia, về báo cáo lại với ông chủ thôi."
Đám người ám sát Gia Ngộ đã rời đi, phía Lập Thành anh ta đã bị mất dấu của Gia Ngộ nhưng thuộc hạ của Gia Ngộ đã đến yểm trợ Lập Thành kịp thời anh ta thoát khỏi vòng vây nguy hiểm.
Gia Ngộ và Vân Linh đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc hắn đã bị thương khá nặng dòng nước lại siết vô cùng không có cách nào bơi đi được, nhưng Gia Ngộ không hề buông tay Vân Linh hắn cố gắng dùng hết sức lực bơ vào bờ đến một đoạn toàn đá tảng lớn, Gia Ngộ đã bám víu vào một tảng đá để làm điểm tự nghỉ ngơi một chút nhưng nước chảy vô cùng siết Gia Ngộ phải dùng lực mới có thể trụ được đến nổi móng tay tách ra chảy máu, cơ thể hắn đã vô cùng suy nhược, Vân Linh nhìn thấy Gia Ngộ đau đớn vì bảo vệ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-phai-long-tho-con/365028/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.