Vân Linh nghẹn ngào gương mặt đã đầm đìa nước mắt cô quay người đi đến xe rồi nhanh chóng lái xe ra khỏi bến cảng cô không muốn nhìn cảnh tượng đó thêm một giây một phút nào nữa nó chỉ làm cho Vân Linh thêm khó thở. Sao khi Gia Ngộ bế Nguyệt Lam vào bên trong thì liền đi ra tìm Vân Linh nhưng chiếc xe đã chạy đi mất hút hắn đành quay lại vào bên trong Nguyệt Lam nhìn thấy Gia Ngộ quay vào bất giác hỏi.
" Vân Linh đâu?"
Gia Ngộ ngồi xuống nói.
" Cô ấy bỏ đi rồi."
Nguyệt Lam áy náy nói.
" Anh không đuổi theo sao, chắc cô ấy đang giận anh vì đã quan tâm em."
Gia Ngộ lắc đầu nói.
" Không sao đâu,anh sẽ nói chuyện với cô ấy sao vì còn trẻ nên tính tình có phần trẻ con."
Chí Minh đã đến cậu ta đi vào nhìn thấy Nguyệt Lam liền lên tiếng trêu chọc.
" Đại bàng gãy cánh rồi à."
Nguyệt Lam đau đớn nhăn mặt nói.
" Có tin tôi bắn chết cậu không."
Chí Minh đi đến xem vết thương rồi nói.
" Chỉ là ngoài da có cần gọi tôi đến không."
Nguyệt Lam tức giận đạp Chí Minh ngã xuống sàn.
" Tên chết bầm này có muốn sống nữa không hả."
Chỉ Minh cũng là bạn thân của Nguyệt Lam và Gia Ngộ, lúc nhỏ vì muốn theo học ngành y nhà lại quá nghèo không đủ chi phí để đi học cũng chính một tay Thẩm Quân ra tay lo cho cậu ấy ăn học đến nơi đến chốn để về phục vụ tổ chức, ơn nghĩa của Thẩm Quân đối với họ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-phai-long-tho-con/365021/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.