Nhiệm vụ nguy hiểm cuối cùng cũng đã hoàn thành, nhưng Gia Ngộ lại chẳng để tâm đến đều hắn quan tâm nhất lúc này là trên người Vân Linh có bị thương hay không, Gia Ngộ đưa tay lên vuốt má của Vân Linh nhẹ nhàng nói.
“ Em có bị thương ở đâu không?”
Vân Linh lắc đầu nói.
“ Em không sao còn anh có bị thương ở đâu không?”
Gia Ngộ vuốt tóc cô nói.
“ Anh không sao chúng ta về nhà thôi.”
Lập Thành đứng đó chứng kiến một màng ôm ấp chăm sóc nhau, khiến một người chưa có gia đình như anh ta cảm thấy chạnh lòng. Bọn họ lên thuyền để về nhà chiếc thuyền vừa cập vào bến cảng một dàn vệ sĩ mặc vest đen đã đứng sẵn sang ở đó để chào đón người kế vị mới, Gia Ngộ đi xuống hắn không quên quay lại bế Vân Linh xuống đất liền hắn vô cùng cưng chiều cô, đám thuộc hạ của lão Quách liền kính nể cúi đầu chào hỏi.
“ Chúc mừng lão đạo.”
Gian Ngộ hiên ngang bước về phía trước bởi vì ở độ tuổi này mà hắn lại đứng ở vị trí cao nhất thì sẽ không ít người ghen ghét hãm hại,
nhưng có bản lĩnh được giống hắn thì ít ai có thể làm được.
Buổi tiệc nhậm chức của Gia Ngộ được tổ chức vô cùng long trọng, tất cả những tổ chức trong thể giới ngầm điều đến tham dự, Gia Ngộ trong bộ vest trắng chỉnh tề vô cùng sang trọng và có đầy bản lĩnh sảy bước cùng Vân Linh cô mặc một chiếc sườn xám màu đỏ ôm lấy cơ thể nóng bỏng như một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-phai-long-tho-con/365016/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.