Phía chân trời, mây tuôn cuồn cuộn.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt đâm xuyên qua những tầng mây rực rỡ, phủ xuống mặt biển mênh mông.
Gió biển ấm áp ẩm mướt mang theo hương vị tanh tanh mặn mặn thổi tung cờ xí, cờ bay phấp phới.
Đám binh lính cầm thương dài trong tay, đứng trên vách đá hiểm trở bên bờ biển.
Gió lớn thổi quần áo bay phần phật, dường như định quăng cả người bọn họ xuống biển, bọn họ vẫn không nhúc nhích, đứng nghiêm trang, phóng tầm mắt bình tĩnh nhìn ra xa.
Mấy chiếc thuyền với cột buồm cao vút bắt đầu cập cảng, sau một hồi kèn một tiếng dài ba tiếng ngắn, những lá cờ lớn màu đen bung ra.
Binh lính phòng thủ trên cảng bước lên nghênh đón.
Người người chen chúc xô đẩy, chen vai thích cánh nhưng không ai dám nói ra tiếng, chỉ có tiếng bước chân dồn dập nặng nề, đến một tiếng ho khan cũng không nghe thấy.
Đám thương nhân trên biển được binh lính lịch sự mời ra khỏi tàu, bước chân lên mặt đất vững chắc, nhìn nhau, run rẩy, khép chặt áo bào trên người, mặt mày rầu rĩ.
Đúng tối ngày hôm quá, sau nửa tháng chỉ bao vây chứ không hề tấn công lên đảo Song Ngư và hay đánh vào thành lũy trên đảo, Hoắc đốc sư đột nhiên lợi dụng lúc đêm tối sương mờ dày dặc, tàu thuyền của Phật Lang Cơ phòng thủ lơi lỏng, xông vào cảng, đánh lên đảo, phá hủy thành lũy được xây dựng kiên cố trên đảo, đánh đắm tàu thuyền của người Phật Lang Cơ.
Sau một hồi hải chiến kịch liệt, người Đại và Tiểu Phật Lang Cơ, người Hồng Mao [1], người Tây Dương, người Oa đều bị giết tại chỗ.
[1] Từ chỉ người da trắng theo ngôn ngữ Mân Nam (được dùng ở Phúc Kiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-nu-lang/3803589/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.