Huyện Hoàng Châu nhiều hồ. Thời Tần Hán, nơi này khói sóng mênh mông, là một phần của Vân Mộng Trạch. Sau này bị các nhánh của sông Trường Giang xâm thực (mài mòn),chia cắt tạo thành địa hình gồm các vùng bình nguyên và sông ngòi đan xen, hồ nhiều như sao sa, tạo thành một một vùng sông nước mênh mông.
Phó gia ngụ trên một con phố ở phía đông huyện Hoàng Châu, cách huyện thành mấy dặm đường và một con sông [1]. Nghe nói người ở phố Đông Đại đến vào huyện thành mua rau cũng phải đi thuyền.
[1] Huyện thành ở đây có thể hiểu là trung tâm của huyện.
Ma ma của Vân anh, Trương ma ma có nói, trước kia lão thái thái và mấy huynh đệ Phó gia sống tận trong núi, đến khi giàu có mới dọn sang phố Đông Đại ở.
Phó Vân anh chợt hiểu ra. Tòa này này của Phó gia nhìn bên ngoài vào thấy hơi cũ, tường viện cũng loang lổ rêu phong, nhưng tường phòng, mái ngói, cửa sổ lại mới, đồ dùng trong phòng cũng mới, vậy là tòa nhà này được tứ lão gia mua lại rồi sửa chữa bên trong.
Trương ma ma ngồi trên chiếc ghế nhỏ khâu giày. Bên cạnh là chậu than đặt dưới bàn, bà tựa vào bên bàn, đưa chân lại gần chậu than sưởi ấm, tay thoăn thoắt thành thạo khâu vá nhưng miệng vẫn nói chuyện phiếm với Hàn thị, "Cầu qua sông trước đây được tri huyện cho xây, người trong huyện nhớ ân này gọi nó là cầu Tri Huyện nhưng cầu Tri Huyện xa quá, từ phố Đông Đại đi tới đó phải đi đường vòng rất xa, không tiện đi lại. Cử nhân lão gia, chính là nhị thiếu gia của đại phòng ấy, nói sang năm muốn xây cho Phó gia chúng ta một cây cầu. Ngày nhị thiếu gia còn nhỏ, trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-nu-lang/187844/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.