Quản sự cũng nghe thấy chuyện rối loạn ngoài cửa.
Ông ta vội vàng chạy tới tiền viện, hỏi han người báo tin về chuyện đã xảy ra, rồi đi vào chính đường, đá nhẹ người gác cổng đang quỳ rạp dưới đất một cái, trầm giọng mắng: "Đừng có dọa đại tỷ nhi."
Ông ta ra hiệu cho người khác kéo người gác cổng đã sợ mất mật ra ngoài, rồi trình bày cụ thể tình hình cho mấy chị em.
Phó tứ lão gia và hai anh em Phó Vân Khải Phó Vân Thái gặp phải mấy tên nhà giàu vô công rồi nghề trên đường, hai bên có xích mích, đối phương hình như cũng có chút địa vị nên đã bắt Phó tứ lão gia lại rồi.
"Thực ra cũng không có chuyện gì lớn, tốn thêm ít tiền thôi, chỉ là xích mích nhỏ." Quản sự đưa mắt ra hiệu cho bà tử bên cạnh, "Trời sắp tối rồi, các tiểu thư về phòng trước đi, chút nữa quan nhân sẽ trở về ngay ấy mà."
Phó Nguyệt chưa từng trải, nghe người hầu kẻ hạ nói Phó tứ lão gia bị bắt đi, mắt đã đỏ hoe. Bà tử đi tới đỡ nàng, nàng theo bản năng giữ chặt lấy tay Phó Quế, "Quế tỷ nhi, phải làm gì bây giờ?"
"không sao, chưởng quầy ngoài cửa hàng nhất định sẽ tìm được người quen giúp đỡ." Phó Quế cũng sợ hãi nhưng nàng bình tĩnh hơn Phó Nguyệt, nhíu mày hỏi quản sự, "Có cần phái người về huyện Hoàng Châu báo tin không?"
Phó Vân anh nhìn ra ngoài cửa, trời đã tối, nàng nói: "Cửa thành sắp khóa tới nơi rồi, không biết có kịp không. Cứ phái người báo cho nhị ca trước đã."
Quản sự tự đập vào đầu mình một cái, "Thế mà lại quên mất cái này! Mau đi phố Cống Viện tìm nhị thiếu gia!"
Tôi tớ trong nhà vâng vâng dạ dạ, vội thắp đèn đi ra ngoài.
Phó Vân anh gọi bọn họ lại, dặn dò: "Đầu tiên ra hiệu thuốc mua mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-nu-lang/1472651/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.