Tôn Diễn nghe cô yêu cầu lão đại mình hạ thấp bản thân đi xin lỗi bang cô như thế thì không đứng yên được mà chen ngang vào nói với giọng giận dữ:
"Cô là cái thá gì mà muốn lão đại tôi xin lỗi!"
Nhưng chỉ mới vừa chỉ ngón tay về phía cô thì Tuấn Kiệt đã nhanh như cắt lao đến chụp ngón tay hắn lại định bẽ gãy nhưng có vẻ người này được đào tạo rất bài bản nên kỹ thuật không tầm thường chút nào
"Làm loạn đủ chưa?"
Nghe câu nói uy lực của Tống Thiếu Tùng thì cả hai đều hậm hực buông tay ra,tuy không nhìn về phía đó nhưng mọi chuyện hắn đều nắm rõ trong lòng bàn tay.Lợi dụng sự nóng nãy của trợ thủ hắn cô liền mỉa mai:
"Người của Hắc Địa Bang ai cũng thế này sao?"
Anh không trả lời chỉ căng mặt chờ xem cô muốn nói gì tiếp theo.Cô liếc nhìn sang Bạch Tôn Diễn,hai tay đập mạnh xuống bàn kính làm nó lung lay nhẹ nói bằng một giọng lạnh lẽo như gió chốn Hoàng Tuyền:
"Kẻ dưới trướng mà cũng dám xen vào chỗ lão đại đang nói chuyện à?"
Cô đứng dậy tiến đến sát hắn ta mang sắc thái âm u khiến anh là người đã sống trong hắc đạo gần 20 năm vẫn rét run.Cô trả lời câu hỏi ban đầu của hắn:
"Tôi là ai ấy à?Tôi là Blood!Là nhị tỷ của Huyết Tử Bang!Là người có thể lấy mạng cậu!"
Nói rồi cô quay lưng lại đi về chỗ ngồi,cô cố tình vừa đi vừa vén tóc từ sau lưng ra trước cho hắn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.