"Nè,rốt cuộc là có chuyện gì vậy,mấy người là ai sao lại bắt tôi?"-Tề Hân
Cô gái với gương mặt nhỏ nhắn mà thanh tao,mái tóc màu hạt dẻ được buộc đuôi ngựa phía sau.Đôi mắt hai mí sâu làm đôi mắt càng thêm có hồn,ánh mắt bóng nước như giang hà mùa thu vậy.Nói chung là khá đẹp,Sa Nhi nhìn còn mê mẫn nữa là.
"Cô biết Tống Thiếu Tùng đúng chứ?"
Tề Hân có thoáng bất ngờ trước câu hỏi của cô nhưng cũng nhanh chóng gật đầu với khuôn mặt ngơ ngác.Tuyệt Yến chỉ nói thêm vài câu trấn an rồi im lặng đến lúc tới nơi:
"Cô chỉ cần biết tôi không làm hại cô và muốn cô giúp hắn xử lí chút việc thôi là được"
Cô nghe thế không biết vì sao hình như là Tuyệt Yến đang thao túng tâm lí cô í.Cô tự đánh giá mình cũng là người khá bướng bỉnh nhưng lại im miệng trước một người mới gặp.Âm thầm đánh giá cô nàng ngồi cạnh mình,nghe cách nói chuyện lẫn phong thái ắt hẳn là người trong giới hắc đạo.Lại còn liên quan đến anh ấy cô gái này có lẽ cũng không phải hạng tầm thường.
Ngồi trên xe Sa Tuyệt Yến nghiêng mặt nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn hàng cây vút qua mình còn Tề Hân không thể khống chế nổi mình mà cứ âm thầm đưa mắt ngắm nhìn cô.Gương mặt xinh đẹp ,giọng nói uy lực,khí chất bất phàm quả là trời ưu ái mà,ngay cả một người được so là mỹ nữ như cô còn phải ganh tị trước sắc đẹp này.
Vừa xuống xe cô đã nắm tay kéo cô ấy vào nhà,vừa đến cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923745/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.