Nhìn cô ngủ thiếp vì mệt mỏi trong lòng mình cùng đôi mắt sưng húp và gương mặt đẫm lệ,lòng anh như bị trì xuống vô cùng nặng nề.Vẫn duy trì tư thế đó mà lái xe về bang của mình,hắn chỉ sợ chỉ cần động nhẹ một chút cô sẽ bị đánh thức.
Chiếc xe hạng sang rẽ vào khu sân rộng lớn,anh cẩn thận bế cô ra tiến vào không cho bất kì ai lớn tiếng làm cô thức giấc.Anh trực tiếp bế cô về phòng đặt cô lên giường đắp chăn đàng hoàng rồi mới đi lấy khăn và nước ấm lau tay và đặt lên mắt cho giảm sưng.Nhìn cô an yên ngủ anh đưa tay đặt lên đôi gò má xinh đẹp thì thầm nói:
"Em vốn không mạnh mẽ như em tưởng đâu Tuyệt Yến à,chỉ trách cuộc sống đã quá bất công với em.Chỉ cần tôi còn tôi nhất định sẽ không để em chịu sự dày vò nào nữa dù chỉ là một chút!"
Sau khi nói xong anh không quên đặt một nụ hôn vô cùng ấm áp lên trán cô rồi mới định rời đi.Nhưng bàn tay thô to do cầm quen súng đạn bị níu lại bởi sự mềm mại như cánh hoa của bàn tay Tuyệt Yến.Cô có vẻ là lại gặp ác mộng,giữa trán xuất hiện vết nhăn chứng tỏ cô đã vô cùng khổ sở trong giấc mộng ấy:
"Đừng...đừng đi...ở đây tối lắm...cha mẹ đừng bỏ con nữa mà...Thiếu Tùng...đừng đi được không?"
Nghe lời nói lúc ngủ của cô có vẻ cô đang rất hoảng loạn anh gấp gáp xoay lại ngồi cạnh giường miết nhẹ bàn tay cô rồi trấn an:
"Được,tôi hứa với em!Tôi sẽ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923667/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.