Và những ngày sau đó họ quấn lấy nhau như lá với cành,tâm trạng cũng thoải mái hơn không còn khô khan như ngày trước nữa.Sau một thời gian miệt mài dò thám thì cuối cùng cũng được tiết lộ rằng họ đang trong quá trình tìm hiểu nhau.
Ở sân tập của Hắc Địa Bang mọi người đang không ngừng tập luyện thì thấy họ nắm tay nhau tiến vào liền đứng ngay ngắn cúi chào.Cô lên bảo mọi người:
"Mọi người cứ làm việc của mình tôi chỉ mượn bia đỡ kia một lúc thôi không cần căng thẳng!"
Dù nghe thấy lời cô nhưng đến khi Thiếu Tùng đưa tay phẩy phẩy họ mới ai làm việc nấy.Cô nhìn một lượt mấy khẩu súng được đặt trên kệ thì xoay sang hỏi anh:
"Ngay cả lúc tập luyện anh cũng cho họ dùng vũ khí hạng nặng như vậy sao?"
Anh đút tay vào túi gật đầu nói:
"Ừm,vì khi thực chiến luôn sử dụng vũ khí lớn nếu lúc tập chỉ làm quen với mấy loại cơ bản đến lúc cấp bách sẽ rất dễ lúng túng,làm mất thời gian!"
Cô mỉm cười chọn bừa một khẩu súng rồi cười cười lắc đầu rồi lại nói vu vơ:
"Xem ra thứ em để tâm nhất trong sân hắc bang của em anh lại có cách khắc phục,còn thứ em khắc phục từ lâu anh lại không quá quan tâm nhỉ?Đúng là trừ cho nhau mà"
Anh vòng tay qua choàng lấy vai cô hỏi:
"Ý em là sân tập này vẫn còn vấn đề?Em nói thử xem"
Cô trẻ con vừa lùi về sau vừa nói:
"Phải có phần thưởng mới nói còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-la-chong-toi/2923664/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.