Diệp Băng bắt taxi đi về nhà. Xe tới nhà cũng đã hơn 3:00 sáng.
Nhìn căn nhà trông u ám như địa ngục. Thật sự cô không muốn bước vào căn nhà này một chút nào nhưng ngoại trừ nó ra chẳng còn nơi nào có thể cho cô dung thân.
Lê từng bước chân nặng nề đi vào bên trong. Bên trong nhà không bật đèn, bóng tối bao trùm lấy khắp mọi nơi. Cô rất ghét ánh sáng của ngôi nhà này, nó mang lại cho cô cảm giác ghê tởm đến cùng cực.
Diệp Băng cố gắng lần mò trong bóng tối để đi lên phòng. Lúc này, một đôi tay ôm chặt lấy người Diệp Băng. Cô theo phản xạ liền lấy túi xách đập túi bụi người ở đằng sau.
Thoát khỏi vòng vây, Diệp Băng nhanh chóng chạy lên lầu. Cô như một con nai con lạc lối trong hang sói mà không biết được con sói khi nào sẽ ăn thịt lấy mình.
Người đằng sau vẫn không chịu buông tha, tiếp tục tấn công cô như một con thú hung tợn đang thèm khát con mồi nhỏ.
Lúc này, đèn trong nhà được bật sáng. Cô chẳng bận tâm là ai đã bật đèn, tức tốc chạy vào phòng, khóa cửa lại.
Ở trong nơi an toàn, Diệp Băng mệt mỏi ngồi quỵ xuống sàn. Bên dưới lầu truyền tới tiếng cãi vã dữ dội.
Môi nhếch lên, ánh mắt trở nên vô hồn.
Cô ghét nơi này, ghê tởm người vừa rồi chạm vào mình. Nơi đây như địa ngục trần gian mà cô là tội đồ bị số phận trừng phạt đến mức muốn chết cũng là điều rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720706/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.