Từ sau đêm hôm đó hắn ta dần không thường xuyên về nhà. Một tuần cùng lắm hắn mới về được một lần nhưng được một chút liền hối hả đem theo tên thuộc hạ thân cận đi mất.
Trong lúc hắn ta bận rộn Diệp Băng mới có cơ hội sống thoải mái. Trừ lúc buổi sáng cô vẫn ở nhà của hắn ra thì tới tối cô sẽ cùng với Lam Hoa và một số người trong club đi shopping, đi du lịch vài ngày. Cuộc sống thảnh thơi, trôi qua một cách yên bình vô cùng.
Nhưng chính vì quá tự do nên Diệp Băng không thể không suy nghĩ nhiều.
Vào một ngày như thường lệ tầm mười giờ trưa cô mới mở mắt tỉnh dậy. Cứ ngỡ đêm hôm qua Lãnh Hàn Tử không trở về như mọi ngày cho nên cô đã không mặc đồ trong khi ngủ để cho thoải mái. Nào ngờ vừa mở mắt ra Diệp Băng đã nghe thấy giọng nói của hắn vang bên tai.
Lúc ấy, chẳng hiểu bị làm sao mà cô lại không muốn bật dậy để nhìn hắn mà chỉ im lặng, nằm đấy giả vờ như vẫn còn đang ngủ, lắng tai nghe lấy cuộc nói chuyện của hắn với một người nào đó thông qua điện thoại.
Vì giọng của hắn rất nhỏ nên cô không thể nghe hết được cuộc nói chuyện, cố gắng dữ lắm cô mới nghe được một câu trọn vẹn "Không còn giá trị lợi dụng nữa xử lý cho gọn gàng một chút, đừng để lại manh mối như lúc trước."
Hắn nói xong thì cúp máy. Diệp Băng có thể cảm nhận được sau khi tắt máy thì hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720694/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.