Tới gần khuya thuốc an thần hết hiệu quả, Lãnh Hàn Tử tỉnh dậy trong tình trạng mơ màng.
Hắn đảo mắt nhìn quanh căn phòng hết một lượt liền biết bản thân đang ở đâu. Lập tức bật người ngồi dậy, hắn luống cuống gỡ bỏ những sợi dây được gắn trên người rồi dốc hết tốc lực chạy tới văn phòng của Lý Duật Hành.
A Tuấn và Lý Duật Hành đang yên tĩnh uống trà đàm đạo thì bị hắn làm cho một phen giật thốt tim, cánh cửa bị hắn đạp mạnh đến mức bật tung ra, đập mạnh vào tường. Vừa nhìn thấy lão đại của mình A Tuấn vui vẻ đứng dậy "Lão đại, anh vừa mới tỉnh sao lại chạy tới đây?"
"Diệp Băng đâu?" - Hắn hỏi.
A Tuấn không biết tình trạng của Diệp Băng hiện giờ ra sao, đành nhìn Lý Duật Hành chờ anh lên tiếng giải đáp, Lãnh Hàn Tử cũng nhìn chằm chằm tấm lưng của anh nhưng anh cứ mãi không lên tiếng. A Tuấn biết rõ hắn không thích chờ đợi nhưng Duật Hành cứ tỏ ra không bận tâm đến câu hỏi của hắn như vậy chắc chắn sẽ xảy ra xung đột mất. Điều này không chỉ riêng A Tuấn biết mà anh cũng biết rất rõ, anh chỉ muốn đùa giỡn một chút nào ngờ bị từ hai phía nhìn như vậy Lý Duật Hành bất giác cũng cảm thấy khó chịu "Hai người nhìn tôi làm gì? Cô ta vẫn ổn."
Cậu khẽ liếc mắt lên nhìn Lãnh Hàn Tử, nét mặt của hắn đã bớt căng thẳng hơn vừa rồi. Hắn đi lại ngồi vào ghế, gương mặt góc cạnh đầy sắc sảo thoáng lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720688/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.