Thời gian trôi qua gần hai tuần hơn cả Lục Thuần Trạch và Lãnh Hàn Tử cải thiện qua từng ngày. Phải nói Lý Duật Hành rất biết cách chăm sóc bệnh nhân cứ cách một ngày sẽ đích thân đến kiểm tra tổng quát cho hai người họ.
Dù đã hồi phục không ít nhưng A Tuấn và Lý Duật Hành đã cam kết với nhau giấu nhẹm việc Diệp Băng bị bắt cóc. Với cá tính của hai người đó khi biết được tin động trời này chắc chắn sẽ không chịu ngồi yên. Có khi lật tung cả thành phố Tây Hà chỉ để kiếm ra bằng được Diệp Băng.
Hôm nay, là ngày cuối cùng họ ở trong bệnh viện. Trước khi được xuất viện Lý Duật Hành còn tới kiểm tra tổng quát một lần nữa.
“Cảm ơn.” - Lãnh Hàn Tử nói.
Lý Duật Hành thu lại ống nghe, thích thú nhìn hắn. Chơi với nhau suốt bao nhiêu năm đây là lần đầu tiên anh trông thấy hắn khách sáo như vậy. Kể từ lúc Lãnh Hàn Tử rơi vào nguy kịch nằm viện cho đến nay đã lâu rồi Lý Duật Hành không có ai để trêu chọc. Cái tính đó từ từ biến mất lúc nào chẳng hay tới.
Bây giờ, hắn khách sáo như vậy may ra cái tính thích đùa trước đây cũng theo đó quay trở lại.
“Cậu nói gì, có thể nói lại cho tôi nghe được không?” - Lý Duật Hành hỏi.
Hắn liếc xéo anh một cái, bình thản đáp ứng yêu cầu của anh: “Cảm ơn.”
Lý Duật Hành hài lòng cười lớn. Cũng coi như không uổng công anh đích thân chăm sóc hắn mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720679/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.