Căn phòng rộng lớn trải dài là bóng tối vô định, chỉ có duy nhất ánh sáng xanh từ màn hình máy tính phản chiếu một ít ánh sáng cho căn phòng tăm tối. Cả gương mặt của hắn chìm trong thứ ánh sáng xanh trông càng quỷ dị đáng sợ hơn.
Đã hai ngày liên tiếp Lãnh Hàn Tử bỏ ăn bỏ uống, chỉ biết cắm đầu cắm cổ cố gắng dò la tin tức về Lục Thuần Trạch. Chỉ đáng tiếc không có gì hết… Không có một chút manh mối nào cho hắn có hy vọng tìm ra được Diệp Băng. Chỉ sau có hai đêm ngắn lao lực tìm kiếm Lãnh Hàn Tử tiều tụy, hốc hác đi không ít. Nếu Diệp Băng chứng kiến lấy tình cảnh bây giờ của hắn chắc sẽ cảm thấy rất đau lòng.
Từ nhỏ, hắn đã có một căn bệnh hễ bản thân ở trong một không gian có nhiệt độ lạnh cơ thể sẽ tự động phát sốt. Tâm trí hắn hiện tại chỉ có duy nhất hình bóng của Diệp Băng nên hắn mới không nhận ra nhiệt độ trong phòng đang càng ngày càng hạ xuống thấp. Hắn mệt mỏi ngả lưng về sau, tay vịnh lên trán.
Hắn cảm thấy lạnh quá! Rất lạnh!
Hạ tầm mắt nhìn vào góc phải màn hình máy tính, đồng hồ trên màn hình hiển thị 5:55. Trời cũng gần sáng rồi, hắn gắng gượng rời khỏi ghế, định mở rèm cửa chờ khi mặt trời thức giấc, ánh sáng ấm áp bên ngoài sẽ sưởi ấm cho hắn, làm cho nhiệt độ trong phòng tăng lên. Đi được vài bước Lãnh Hàn Tử cảm thấy cơ thể bỗng nhiên nặng nề, trước mắt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720605/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.