Loạt hành động và lời nói của Lãnh Hàn Tử đã làm cho tên này bất ngờ. Hắn cứ đưa khẩu súng ra trước như thật sự chờ đợi tận mắt chứng kiến cảnh tượng cô bị bắn chết.
Diệp Băng đứng ngây người, khẽ khàng gọi tên hắn "Lãnh Hàn Tử..."
Hắn không có chút phản ứng nào.
Tên này nhìn khẩu súng trước mắt rồi lại nhìn Lãnh Hàn Tử, dường như đang suy nghĩ xem
đằng sau yêu cầu này có âm mưu gì khác không. Cuối cùng vẫn là lý trí muốn được sống sót thôi thúc tên này cầm lấy khẩu súng đó, ngắm vào đầu cô.
Cô biết bản thân có làm gì ngay tại thời điểm này thì chỉ có một kết cục là phải chết. Đã vậy thì phải cố gắng chết làm sao cho đẹp đẽ một chút.
Có lẽ khi chính người biết mình sắp về với thế giới bên kia giây phút sinh tử lại nhớ về những hồi ức xa xưa. Diệp Băng nhớ về mẹ, nhớ về một gia đình tuy nghèo nhưng hạnh phúc, nhớ về cuộc đời khắc nghiệt đã đẩy một cô gái mười tám tuổi vào con đường dơ bẩn. Từng ngày kiếm những tiền bằng cách phục vụ nhu cầu của đàn ông. Tâm hồn ngây thơ, non nớt ngày giờ đã héo úa, tàn phai theo dòng thời gian cứ mãi trôi chứ không chảy ngược.
Không hiểu sao cô cũng lại nhớ tới hắn - Lãnh Hàn Tử. Có lẽ khoảng thời gian bên cạnh hắn cô đã thật sự không cần phải nghĩ tới hôm nay phải làm gì, tiếp bao nhiêu khách. Hắn nuông chiều, đáp ứng tất cả những điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lao-dai-hac-dao-da-dong-long/2720578/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.